1 Phố Thu dài như thu. Tiêu điều làm khách sầu
Sầu này ai đếm được. Bước lên Đông Thiên lâu
Vọng về tây, Trường An. Nhìn xuống dòng nước trong
Gửi lòng theo dòng nước.
2 Quý Quân Lăng mới sáng sớm đã đi vào rừng cây đọc sách.
Trước mắt đã vào cuối thu, nơi nơi đều hiu quạnh, hắn nhìn thấy bèn rơi lệ, xúc động làm vài bài thơ về thu buồn bã.
3 Quý Quân Lăng vừa thẹn vừa ngượng chạy đi một lúc. Đáng tiếc thân thể y vốn mong manh, hơn nữa bụng dạ đói khát khó chịu, hai chân như nhũn ra, rốt cụôc phải đứng lại dưới một gốc cây.
4 Quý Quân Lăng mơ mơ màng màng mở to mắt, chỉ thấy mình đang ở một nơi vừa ấm áp vừa thoải mái, hương trầm nhàn nhạt làm y chỉ muốn ngủ tiếp. Đáng tiếc thanh âm của Tần Nhung, tên nam nhân dù hóa thành tro y cũng nhận ra này còn lờn vờn quanh lỗ tai y, làm sao y có thể ngủ?
Thật sự thất kinh, phát hiện chính mình cư nhiên ngủ ở phản nhỏ dưới chân giường nam nhân kia, tức giận đến mức y lại muốn xỉu thêm lần nữa “Đúng vậy, ngươi này cầm thú…”
“Quý tú tài, chúng ta hai lần gặp mặt.
5 Trên người y áo ngủ bằng gấm thoảng hương, tuy rằng mềm mỏng nhưng lại phi thường ấm áp. Quý Quân Lăng trở mình, bên hông truyền đến một trận đau đớn làm y đang mơ ngủ cũng phải tỉnh giấc, mở hai to mắt.
6 Quý Quân Lăng ở Tần gia bốn năm ngày, bệnh đã tốt hơn. Vốn Tần Nhung an bài y dưỡng bệnh trong chính gian phòng của hắn. Nhưng Quý Quân Lăng chết cũng không đáp ứng, y chính là sợ bị người ta phát hiện y cùng “Tần thú” có quan hệ.
7 Lễ mừng tân niên tại Tần gia không giống với khi ở Quý gia, nào là mời người hát xướng, nào là bố thí gạo tiền, thật sự náo nhiệt.
Người hầu Tần gia từ trên xuống dưới, từ quản sự đến trông ngựa, sai vặt hay nô tì đều được nhận lì xì, vui vẻ dị thường.
8 Quý Quân Lăng một đường chạy như điên về đến Tần gia, trở về chỗ y đang ở tạm. Bởi vì chạy trốn quá nhanh, nên y lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống, đèn lồng trong tay kêu vang một tiếng rơi trên mặt đất.
9 Trần Mậu Sinh cùng Bạch Tiểu Nhị đến ở vài ngày, Bạch Tiểu Nhị nói lo lắng cho sư đệ nên hai người liền chạy về Tụ Long Trấn. Hàn Khiếu Thành từ sau lần du hồ đó cũng mất tăm mất tích.
10 Hai người ăn ý với nhau, kết bạn đồng hành. Nam Vân này cũng là người tiêu tiền phóng khoáng, thuê được xe ngựa xa hoa cực kỳ, chuẩn bị vào kinh, dọc đường đi hết sức lấy lòng, ân cần chu đáo.
11 Khi thi đình, Quý Quân Lăng sáng dạ nhanh trí xuất khẩu thành thơ, bộ dạng lại tuấn mỹ, được đương kim thiên tử gật đầu ban danh trạng nguyên.
Y cưỡi con ngựa cao to, khoác lụa hồng, người đeo hoa lụa rảo bước nơi kinh thành náo nhiệt một lúc, bước qua nào là danh môn khuê tú nào là phủ quan tranh quán ở kinh thành, thật sự là đường làm quan rộng mở vô hạn vinh quang.