221 Bất quá hôm nay tại tu tiên giới Việt quốc, linh nhãn chi vật này sớm đã rơi vào tay thất đại phái. Như Hoàng Phong Côc cũng có được hai khối linh nhãn chi thạch, ba khối linh nhãn chi thụ, và bảy linh nhãn chi tuyền, ngoài ra còn hơn mười linh nhãn chi vật đều bị mấy vị tu sĩ Kết đan kỳ phân chia sạch sẽ không chút khách khí, ngay cả Chung đại chưởng môn cũng vô duyên chẳng có được một món.
222 “Mọi người dường như đều đi đến Tinh Trần Các ở giữa thì phải?” Hàn Lập trong lòng khẽ nói thầm. Tuy nhiên hắn cũng không vội đi tới cái Tinh Trần Các kia.
223 “Tiền bối, may là người gặp ta, nếu không phải chắc phải mất không ít công sức! Thiên Tinh tông mặc dù về mặt trận pháp thanh danh không nhỏ, nhưng không có nghĩa là Tinh Trần Các có được loại trận kỳ, trận bàn tốt nhất.
224 Đặc biệt kiện pháp khí này được tên người cao gầy miệng mồm lanh lợi nói là trên trời vô song, dưới đất khó tìm, ngay cả Hàn Lập nghe xong cũng có chút muốn móc linh thạch ra, xúc động muốn mua, huống chi là tu sĩ khác rất thiếu đỉnh cấp pháp khí.
225 Bây giờ hắn thấy tên khôi ngô này móc ra một khối màu đen mờ mờ, tựa hồ là một tảng đồng thiết gì đó, buộc hắn xuất ra vật phẩm cần bán có giá trị này, ánh mắt không khỏi trở nên xem thường, không chút khách khí nói:“Các hạ tốt nhất là nên tỉnh táo một chút.
226 “Ta dùng khí cụ của Điên Đảo Ngũ Hành Trận Cấm Pháp để đổi lấy linh thảo này!”Không biết là ai nóng lòng, bất ngờ lên tiếng, khiến cho trong chốt lát những người khác đang ồn ào nháo nhào cũng yên lặng đi.
227 “Là ý gì?” Hàn Lập hơi nghi hoặc. “Lẽ nào ngươi muốn truyền thụ cho ta Luyện khí thuật?” Hàn Lập buột miệng nói!“Tiền bối đoán đúng rồi! Cái duy nhất mà tại hạ có thể đem ra bán chỉ có Luyện khí chi thuật trên người” Thanh niên buồn bã nói.
228 Tuy không biêt Hàn Lập còn tiếp tục lấy tài liệu gì ra, nhưng đồ tốt đều phải để dành về sau, đây là đạo lý thường tình của con người. Lão không thể không ngước nhìn Hàn Lập với ánh mắt càng đầy mong đợi!Hàn Lập tuy đối với thủ đoạn luyện khí của vị chủ tiệm có hơi hoài nghi nhưng trong thời gian ngắn cũng không tìm được Luyện khí sư nào có thể yên tâm hơn, chỉ đành hơi do dự mà đem tài liệu từ Mặc Giao lần lượt bày ra trên bàn.
229 Mới vừa rồi bọn họ tuy cục diện cực kỳ bất lợi nhưng trong lòng ngoại trừ có hơi ão não, kỳ thật mà nói cũng không có lo lắng lắm. Bọn họ đều cho rằng, mặc dù giết không hết mấy khôi lỗi máy này nhưng từ không trung tháo chạy vẫn không phải là việc dễ như trở bàn tay sao!Nhưng bây giờ, kết cục của kẻ tháo chạy kia lập tức làm cho họ tỉnh giấc mộng đẹp! Bao nhiêu phòng hộ pháp thuật trên người, lại còn có phòng ngự pháp khí cầm tay, thật không ngờ là vẫn không hề ngăn đỡ được quang trụ, điều này lẽ nào lại không khiến cho bọn họ kinh hồn bạt vía chứ!Thêm vào đó, bọn họ là người tu tiên Trúc Cơ hậu kỳ thì lại càng tham sống sợ chết hơn! Không dễ dàng gì có thể sống lâu hơn người bình thường, thậm chí vẫn còn có thể sống lâu hơn nữa, bọn họ làm sao nỡ dễ dàng chết đi như vậy chứ!Bất quá, đạo quang trụ kia quá sức mãnh liệt!Nếu như không phải là bắn tu sĩ bỏ chạy, mà lại bắn về phía hộ trạo của bọn họ bây giờ, thì mấy người bọn họ vẫn không nắm chắc là có thể tiếp được không.
230 Hàn Lập ở trong đám mây cảm thấy có chút cổ quái, chiếu theo tác phong lãnh khốc độc địa tàn nhẫn vừa rồi của người này thì sẽ không bỏ qua bọn họ như vậy mới đúng, có khi nào vẫn còn một nước cờ khác?Lúc Hàn Lập đang suy đoán lung tung thì phía dưới đột nhiên truyền đến giọng nói lạnh lẽo của nam tử khôi vũ:“Các hạ, xem vở kịch này đã lâu như vậy, có phải đang đợi thời cơ tốt để ngư ông đắc lợi, cũng nên xuất thủ rồi!”Hàn Lập vừa nghe liền hết sức kinh ngạc.
231 Hắn không nói gì, trước tiên đem ngọc giản bố trận mà Tề Vân Tiêu giao cho hắn ra, đem tâm thần đầu nhập vào, cẩn thận đọc cách dùng pháp khí bố trận.
232 Sau nửa ngày, Hàn Lập mới ngẩng đầu, lạnh lùng nói:“Nếu ta vừa rồi ứng phó không kịp bị nguyên thần của ngươi xâm nhập, chẳng biết các hạ có thể tha cho ta một mạng? Pháp lực của các hạ so với người sư đệ vừa mới Trúc Cơ như ta mạnh hơn nhiều lắm, tám chín phần kết cục chỉ có thể là ta bị ngươi cắn nuốt.
233 Mà đại bộ phận tu sĩ trong khi tranh đấu không dùng chiêu nguyên thần xuất thể này để bảo trụ tiểu mệnh, bởi vì nguyên thần xuất thể cần tốn một khoảng thời gian nhất định mới có thể thi pháp được, trong lúc thi pháp này tu sĩ không được loạn động.
234 Nhưng trên mặt lại biểu hiện vẻ ngạc nhiên nói: “Nguyên thần, đệ tử không có nhìn thấy nguyên thần nào cả, chẳng lẽ Lâm sư huynh trước khi chết nguyên thần thoát thể?”Hàn Lập trong lòng sớm đã có chủ ý, chỉ cần đối phương hỏi về việc nguyên thần, hắn liền ngậm miệng cái gì cũng không biết.
235 Cũng chỉ có dùng dược tài ngoài mấy trăm năm cũng với một ít linh dược thiên địa tự sinh luyện chế linh đan mới có khả năng tăng tốc độ tu luyện của bọn họ.
236 Sắc mặt của vị sư bá mập mạp với nụ cười híp mắt ban đầu lập tức ngưng trệ. “Đệ tử biết, phương thuốc này là vật báu trân quý như tính mạng của các vị sư huynh cùng sư bá, cho nên cũng không kén chọn.
237 Tuy nhiên công pháp tu luyện Đại Diễn quyết được Lâm sư huynh mang theo người, thật đúng là ngoài ý liệu của hắn. Hàn Lập thật không biết vị Lâm sư huynh này rất ngu xuẩn hay là rất thông minh.
238 “Được! Vi phu đã biết rồi, mặc kệ nói như thế nào, vị hảo đồ đệ này là ân nhân cứu mạng của phu nhân, ta làm sư phó nhất định sẽ bồi thường tốt một chút!”Vẻ mặt Lý Hóa Nguyên tràn đầy ôn nhu liếc mắt nhìn thiếu phụ một cái, quay đầu lại nói với Vu Khôn vẫn còn đứng ở bên:“Ngươi trước tiên đi xuống đi, ta và sư nương ngươi muốn cùng Hàn sư đệ của ngươi một mình nói chuyện, không cần có người khác ở đây!”“Tuân mệnh, sư phụ!”Vu Khôn cung kính ứng tiếng nói, sau đó dùng ánh mắt hâm mộ liếc mắt nhìn trộm Hàn Lập một cái, mới nhẹ nhàng lui ra ngoài.
239 “Hàn Lập, đã nghĩ kỹ muốn vi sư cấp cho vật gì chưa? Bây giờ có thể nói xem”. “Đệ tử muốn một bộ công pháp thích hợp cho mình tu luyện, mong rằng sư phụ có thể thành toàn cho” Điều này căn bản là không cần suy nghĩ, Hàn Lập sớm đã có đáp án trong lòng, lập tức thốt ra.
240 Lý Hóa Nguyên cũng không thèm nhìn tới, trực tiếp giao cho Hàn Lập, sau đó dùng thủ pháp như thế liên tiếp quơ lấy bảy, tám kiện đồ vật mới dừng tay. Lúc này Hàn Lập đang cầm một đống đồ nhìn không chớp mắt.