21 Hôm nay là thứ 7 chắc chắn Trịnh Kim sẽ ở trường nên thời gian này là rất dễ hành động. Trịnh Kim sáng sớm đã đến nhà Trịnh Kim rình đến lúc anh ra ngoài mới vào trường.
22 Đúng lúc ấy, một bong người đi vào, cười toe toét :- Sao hôm nay mọi người tụ tập đông đủ vậy. – Tu Anh hớn hở nói. Nghe giọng quen quen, Tử Kỳ chầm chầm, chầm chầm ngước mắt lên nhìn.
23 Thứ 7 ngày 31 tháng 10 năm 2011 : (Đi trước thời đại. )- Chị à, có kỳ lắm không?Là một hồn ma đang nói. - Xuỳ. Vào đi, đi với chị mà cưng còn sợ gì nữa.
24 Tại đại sảnh phía trong. - Hai bác thấy thằng Du đâu không ạ? - Thế Nam hỏi ba mẹ Thế Du. Bà LiLi nhìn xuống dưới sảnh nói :- Bác cũng không thấy nó đâu nữa.
25 Kim Anh vẫn thất thần không thấy Thế Du đang tiến tại phía mình, chợt có một giọng nói nhỏ vang bên tai làm cô khẽ rùng mình :- Bộ đồ đẹp đấy. Cô ù ù bên tai, đầu trống rỗng, mắt lờ đờ.
26 Một tiếng hét thất thanh trong nhà vệ sinh vang lên. Kim Anh giật mình chạy vào. Thấy Trâm Nhi đang ôm mặt ngồi thụp xuống dưới đất. Mặt tái mét. - Sao thế.
27 Câu nói nhỏ đó lọt được vào tai Kim Anh, cô trả vờ đi qua chỗ Tử Kỳ rồi giẫm lên chân anh. Mắt cô mở to miệng cười nhẹ :- Ấy… chết xin lỗi, không cố ý.
28 Ầm Ầm ẦmLà tiếng vỗ tay dành cho anh. Không ai nói được câu nào. Các cô nàng thì không khỏi chết mê mệt. Những quý bà thì tấm tắc khen. Những chàng trai vừa xấu hổ cho tài mọn của mình, vừa ngưỡng mộ anh.
29 Mở cửa bước vào, Thấy cô đang ngủ, anh nhìn chăm chăm rồi… đi nhẹ nhàng đến cạnh chỗ Kim Anh ngủ. Anh quỳ một chân xuống. Ánh mắt chăm chú nhìn gương mặt đang ngủ của cô.
30 Đúng là lừa gạt người. Một người là quá đủ. Cô từ chối nhã ý “tốt” của anh :- Vậy thì thôi. Nợ một người là quá đủ rồi. - Vậy cậu nợ tôi đi. - câu nói này mang hàm ý gì thế.
31 Về phòng y tế vẫn có một số người dai dẳng mặt dày đi theo. Cô Phí không biết từ đâu xuất hiện chắn lù lù trước cửa. Thế Du đi qua nhẹ nhàng, cô giáo mặt cười hớn hở.
32 Uống nốt ngụm nước, Kim Anh bước đi. Nghĩ sao được 3 bước, cô làm bộ mặt nịnh nọt giả tạo nhất. Nhìn cô chớp mắt muộn rụng cả lông mi, anh rùng mình hất mặt hỏi:- Sao nữa?Không chờ đợi, cô nói nhanh :- Cậu có thể đưa tôi về không.
33 Căn tin trường. Chi Mai ngồi lên ghế vừa cho miếng snack khoai tây vào mồm nhai nhồm nhoàm vừa nói :- Biết tin gì chưa cưng. Cái nhỏ lắm chuyện này, chuyện gì cũng biết không biết lại chuẩn bị có chuyện gì đây.
34 Hữu Thiên suốt nãy giờ quan sát với nghe ngóng đám Kim Anh nói chuyện, cô cười nham hiểm. Bước tới chỗ mọi người, cô mỉm cười. /- Tú Anh, Kim Anh hai cậu không đi với lớp sao?Kim Anh quay sang trả lời :- Ừ.
35 Cái thằng này, chị em thế đấy. Cô liều mình phi thân lên xe của…Tử Kỳ vậy. Lên xe Tử Kỳ xong, Trịnh Kim khuôn mặt giờ đã xám hết lại, đằng hắng :- Ừ … hừmKim Anh ngây thơ không biết ý Thế Du, cô vẫn tự nhiên mà còn quay sang hỏi anh :- Tiểu Du sao thế, đau họng à.
36 - Có gì hay đâu. Bình thường thôi. Xem bà chị thể hiện này. Quay sang Chi Mai Kim Anh thì thầm gì đó. Chi Mai cười thích thú gật đầu rồi cầm mix lên giọng:- Bây giờ tôi xin chân trọng giới thiệu tiết mục fiêu nhất tối nay là tiết mục “Nobody” của nhóm NumberGirl phiên bản Việt do Chi Mai it’s me, Kim Anh sì tin…Nghe thấy tên mình Kim Anh trịnh trọng đứng lên chỗ Chi Mai cúi đầu xuống chào các “khan giả” như nghệ sĩ làm mọi người cười rộ lên.
37 Tiếng kêu của cô bị chặn lại bởi một bàn tay còn trai cùng giọng trầm trầm :- Im miệng, đi theo tôi. Mặt Kim Anh đần ra. ” Quả này thì xong rồi, xinh khổ thế đi đâu cũng bị bắt có, huhu… ông Phùng ơi cứu con.
38 Tua lại đoạn lúc nãy , Kim Anh đang đi đến chỗ Thế Du thì khăn buộc tóc tự nhiên rơi xuống không để ý cô dẵm lên bị trơn ngã bịch cái vào ghế sofa mà chính xác hơn là ngã vào người Thế Du.
39 - Cháu đẹp trai… ơBà Tuyết chủ Salon – Hair đang ngồi vuốt keo vào những lọn tóc xoăn vàng óng của mình thì thấy Thế Du với mái tóc một bên bị lẹm, một bên xoè không khỏi thắc mắc xem đây có phải mốt mới không.
40 Không khí trong phòng lúc này rất ngột ngạt, ông Trình nhẹ nhàng cầm cốc trà lên nhấp một hơi rồi nói :- Bác và bác Phùng đã bàn về chuyện lần trước Thế Du nói rồi.