1 Editor: Snowflake HD
Trương điếc không hề bị điếc, hắn là một người kể chuyện, mà đã là người kể chuyện thì không thể nào bị điếc, chẳng qua có người nghe hắn kể chuyện xong thì không chịu vỗ tay, thế là giả điếc.
2 Nhưng mà nói chung nàng vẫn phải kiếm cơm ăn, không có tiền thì phải làm sao bây giờ?
Trước kia nàng làm người đưa tin.
Nàng truyền tin tức từ thành tây đến thành đông, cùng lắm cũng chỉ tốn một nén nhang, tốc độ nhanh gấp nhiều lần so với sai nha, cũng tiện lợi hơn so với ngựa.
3 Editor: HD
Thiên hạ vô địch không phải đồ vật này nọ, chính là người nha, người thì sẽ biết chạy, như vậy thì trộm bằng cách nào chứ?
Cũng may thiên hạ vô địch mà hắc y nhân muốn trộm không phải người sống, càng không phải người chết, mà là một thanh kiếm.
4 Editor: HD lạc lối
Nếu ngươi chưa từng đi vào Lăng Vân giáo, ngươi nhất định sẽ không tin trên đời lại có một võ trường lớn đến như vậy, người đứng ở đây, có lẽ không cảm thấy bản thân bé nhỏ, nhưng chính là thấy khoảng không – tâm trống rỗng, không chứa bất cứ vật gì, khi đó mới có thể vứt bỏ tạp niệm, chuyên tâm luyện võ.
5 Editor: HD
Đạo tặc, không những phải làm việc cẩn thận, không để bị người ta phát hiện, còn đề phòng có người theo dõi.
Thiên Hạ Vô Địch đang làm nghề trộm cướp, vì vậy nàng cực kì cẩn thận, không để cho bất kì kẻ nào phát hiện, nhưng nàng đã bị người ta theo dõi rồi.
6 Editor: Snowflake HD
Nếu ngươi hằng ngày ngươi bị một người đi theo, người này lại thường xuyên tặng lễ vật cho ngươi, ngươi sẽ có cảm nhận gì?
Thiên Hạ Vô Địch đang bị thiên hạ vô địch đi theo.
7 Editor: HD
Trang Kiếm Trì thật sự biến mất khỏi cuộc sống của Thiên Hạ Vô Địch.
Ngày hôm đó hắn mang theo tâm tình gì rời đi, đến nơi nào, Thiên Hạ Vô Địch không biết.
8 Một,
Gần đây, Tiêu Lê cực kì buồn bực, bắt đầu từ mấy ngày trước, sáng sớm mỗi khi hắn thức dậy, đều ra ngoài cửa phòng ngồi trên thềm, thở dài vài tiếng.
9 Editor: HD
Bốn,
“Thùng, thùng, thùng” Tiếng đập cửa mạnh mẽ vang lên, Tiêu Lê vẫn còn đang ở dưới bếp thái rau, nghe thấy tiếng, vội vàng đi ra, “Tới đây.
10 Editor: HD
Sáu,
Hôm nay, Tiêu Lê mới dạy học xong, vừa bước ra khỏi trường, liền nghe thấy mọi người la lên: “Sơn tặc tới rồi, sơn tặc tới rồi!”
Sơn tặc? Tiêu Lê rùng mình một cái, chẳng lẽ là đám sơn tặc trên núi lân cận? Nghe nói những kẻ sơn tặc này đều có chút lỗ mãng, mấy năm nay chưa từng đả động tới tiểu trấn, nhưng cho dù như vậy bọn họ cũng không phải người tốt.
11 Editor: HD
Ta ngồi ở chỗ này uống rượu, đã vơi hơn phân nửa. Tối nay, gió thật lạnh, thổi bay áo choàng ta đang khoác trên người, phát ra tiếng vù vù nghe thật thê lương.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không, Dị Giới, Nữ Cường, Huyền Huyễn
Số chương: 37