221
Diệp Bạc Hâm lấy một chậu nước ấm từ phòng tắm ra, đặt chậu nước xuống một chiếc ghế gỗ, rồi kéo đến bên mép giường.
Cô chưa được được đào tạo chuyên nghiệp đến độ trong bóng tối vẫn thấy được các chướng ngại vật.
222
Sắc mặt Diệp Bạc Hâm trắng bệch, tay run rẩy cầm điện thoại.
Anh lịm đi rồi, bắt buộc phải đưa đến bệnh viện.
Vừa định gọi 120, nhưng nhớ lời Quý Giản Ninh nói đến bệnh viện cũng không ích gì, người ốm đưa đến bệnh viện sao lại không ích gì?
Diệp Bạc Hâm không dám chần chừ, vất điện thoại của mình xuống, lấy điện thoại của Tập Vị Nam gọi cho Quý Giản Ninh.
223
Đêm ấy, hầu như Diệp Bạc Hâm không chợp mắt.
Gương mặt xanh xám, bờ môi tím tái.
Và cũng chả tâm trạng nào chăm chút bản thân.
Nửa đêm về cuối, cô bật đèn, chống cằm ngồi bên giường, hai mắt chăm chăm nhìn xuống gương mặt đỏ gay của người đàn ông.
224
Sốt một đêm, trên người Tập Vị Nam dính quánh, mặc dù Diệp Bạc Hâm giúp anh lau sạch cơ thể, anh vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Những năm nay trong bộ đội, không có chú trọng nhiều như vậy, đặc biệt là lúc tác luyện bên ngoài và đi làm nhiệm vụ, tình trạng mười ngày nửa tháng không tắm cũng có, nhưng điều kiện cho phép, anh cũng sẽ để bản thân một thân sạch sẽ.
225
Tập Vị Nam nguy hiểm nheo mắt, đây coi là khiêu khích?
Diệp Bạc Hâm ý thức lại, tay cầm đũa đột nhiên khựng lại, sắc mặt không được tự nhiên, lập tức thu lại ánh mắt, âm thầm tự mắng bản thân sao lại nói bậy rồi.
226
Diệp Bạc Hâm quẫn bách nói không nên lời, đầu lưỡi như dính lại rồi vậy.
Vậy mà Tập Vị Nam an tâm ôm lấy vô, thuận thế dựa vào ghế sofa, hướng phía cô đá mày nháy mắt, không có ý tứ mở miệng.
227
11 giờ, trước tòa biệt thự hai tầng màu trắng, một chiếc Porsche đỏ đột nhiên rẽ bánh, lốp xe ma sát với mặt đường phát ra tiếng "Kítttttt" chót tai.
Chiếc Porsche dừng lại, một đôi guốc màu đỏ giẫm xuống đất, lộ ra đôi chân thon dài tuyệt đẹp.
228 Thẩm Tư Á cào cào mái tóc xoăn màu rượu vang, lau mặt, thấp thỏm lo âu nhìn cảnh vậy xung quanh một lượt, cẩn thận dè dặt mở cửa phòng, một tay đặt trên tay nắm cửa, nhoài đầu ra ngoài nhìn.
229
Thẩm Tư Á đảo mắt, lùi lại khoảng cách an toàn, cách một chiếc bàn ăn dài, không sợ chết mà hỏi: "Vì vậy. . . anh Sở, anh thế này là đang ghen đúng không? Anh tối qua tâm trạng không tốt, chạy đến quán bar uống rượu, cũng là vì cô ấy?
Hơ, không ngờ đường đường là tổng tài Sở thị cũng là một kẻ si tình.
230
“Sao lại đường đột thế?” Cô khép hờ đôi mắt, đúng là có thấy bực mình, rõ ràng xin nghỉ phép, mà anh lại bị triệu về biết bao nhiêu lần.
Vừa mới khỏi ốm, giờ lại về, sức khỏe có chịu được không?
“Mới rồi Soái bộ gọi điện đến, có ít việc cần đích thân anh xử lý.
231 Không hề, từ đầu chí cuối không hề. Mọi thứ đều do Giang Diệc Đình sợ cô có mệnh hệ nào, bèn nhốt cô vào biệt thự, tự mình chủ động ngày đêm lùng sục thu thập chứng cứ, lật đổ lũ người kia.
232
Ưng Hy đóng cửa xe lại, khoảnh khắc thấy cô, cũng thoáng sửng sốt.
Gương mặt xinh đẹp cá tính trào dâng vẻ kinh ngạc tươi tắn khó tả.
Hai tháng ở cùng nhau, tình cảm Ưng Hy dành cho cô không chỉ là sự tán dương của cấp trên dành cho cấp dưới, mà còn cả tình đồng đội.
233
Sau khi lên xe, Tập Vị Nam khép mắt lại, sốt mặc dù đã hạ rồi, nhưng đầu vẫn có chút đau.
Lục Tiễn Tây đưa cho anh một số thuốc sau khi hạ sốt, sau khi uống xong cả người nặng trĩu, vẫn luôn thấy buồn ngủ.
234
Lạc Diêm Thành mím môi, ánh mắt vẫn luôn nhìn Tô Uyển.
Người phụ nữ này, rũ bỏ đi nét dịu dàng vốn có, dung mạo xinh đẹp, cô thực sự rất bình thường
Ở trong giới giải trí lăn lộn hơn hai mươi năm, loại hình mỹ nữ nào anh chưa gặp qua, nhưng mà không có người phụ nữ nào khiến anh cảm thấy thất bại, chỉ có cô.
235 Anh chưa từng vì thân phận diễn viên của mình mà cảm thấy nhục nhã, anh cũng rõ ràng, trong mắt một số phú thương, bọn họ nhìn không được người trong giới giải trí, nhưng mà.
236
Ánh mắt Lạc Ngạn Trình lấp láy ý cười sâu sắc.
“Nói thật đi, đột nhiên sao lại quyết định kết hôn? Thích con bé đó rồi à?”
“Cái này, cháu không phủ nhận, cô ta khá là thú vị.
237
Diệp Bạc Hâm ngước mắt, nhìn hàng số nhảy nhót liên tục.
Nửa bên gương mặt mềm mại, đằm thắm, nước da mỏng manh, non tơ.
Cô đưa tay vén tóc ra sau mang tai: “Đây là nhà của chúng tớ.
238
Tô Uyển lập tức xông tới, giật phắt quần áo trên tay cô, vất xuống sàn.
“Thẩm Tư Á? Con lừa ai? Diệp Bạc Hâm! Mẹ dạy con thế nào, bây giờ nói dối không cần viết nháp nữa hả?”
Tô Uyển thở hổn hển, tay run run chỉ vào mũi Diệp Bạc Hâm.
239
Trầm hương uyển được xem như là câu lạc bộ giải trí trà đạo lớn nhất ở Bắc Kinh, là nơi tiêu khiển của các thân sĩ lưu danh, thương nhân công tử.
Trong phòng vip, khói thuốc nồng nặc, tiếng máy mạt chược trộn bài, chen lẫn với tiếng dỗ dành.
240
"Tần Yến Đường, đầu anh bị lừa đá trúng rồi hả? Không sợ anh Nam lột da anh ra sao?" Lăng Diên Dung lắc đầu, vẻ mặt không tán đồng.
Anh Nam tính cách thế nào chứ, nếu như mấy lời đồn đại, mấy năm nay cũng sẽ không một mực giữ mình trong sạch rồi.