21 Căn phòng như mọi khi thật yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng bút giấy sột sạt không ngừng. Xuyên qua màn cửa nắng rơi, khuôn mặt trầm tư của Nam Cung Duệ thấp thoáng ẩn hiện.
22 "Tối quá! Anh hai, anh đâu rồi?"Thành phố đã lên đèn, dòng người hối hả ngược xuôi. Tôi hoang mang quay đầu nhìn quanh, bắt gặp bóng lưng quen thuộc liền rời khỏi ghế đá chạy theo.
23 "Gia Hân, em mang cái này vào kho giúp chị nhé!""Dạ, được ạ!"Nhận lấy cái xô từ tay chị Hạnh xong, tôi như ông mặt trời cười đến toe toét rực rỡ, thành công phát huy hết năng suất làm mờ mắt toàn bộ người xung quanh.
24 Tích. . Tắc. . Tích. . Tắc. . Boonggg. . . Thời gian trôi qua theo từng thìa súp của tôi. Căng thẳng, căng thẳng quá! Tại sao mẹ chồng và em chồng lại nhìn tôi như vậy?Một giờ trước, tôi hiên ngang được vệ sĩ của mẹ chồng vác ra khỏi công ty tống vào xe.
25 Trời xanh nắng ấm, phóng mắt ra xa là cánh hải âu đang nghiêng mình đảo cánh. Khí hậu trong lành mát mẻ, cảnh vật sống động đẹp tươi, thật không hổ danh là một trong những hòn đảo tuyệt nhất thế giới.
26 Trước ngực một cái đầu không ngừng lay động, xúc cảm ấm áp truyền tới khiến cho Nam Cung Duệ muốn vờ như không biết cũng không được. Anh đưa tay ôm lấy cái người đang mặc sức tác loạn kia, còn tiếp tục cọ cọ như thế nữa, anh không chắc có thể đóng vai quân tử được bao lâu.
27 Lướt qua mặt đường như đổ lửa, nhiệt độ bên ngoài lúc này đã trên 35 độ C. Tuy chưa đến ngưỡng có thể chiên trứng trên lòng lề đường, nhưng tuyệt đối có thể giúp cho mọi người có được làn da Châu Phi mạnh mẽ mà không tốn xu nào.
28 Bên ngoài hành lang truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn, rất nhanh một anh thanh niên mặc vest đen thở hổn hển xông vào phòng bệnh.
"Phu nhân!!!!!!"
Anh thanh niên lao vào bên giường, vừa thấy người nằm trên liền hú lên kinh dị.
29 Vươn vai hít thở, xoay vòng lắc lắc mông. Đối với ông mặt trời hít hà hít hà vài cái, tôi quay lại nheo mắt mỉm cười.
Đói quớ!! QAQ
Ọt ọt
~. .
30 Từng vòng bánh xe quay đều giữa ngày hè rực nắng, cơn gió tháng năm mang theo hương vị nhàn nhạt của cỏ cây cuốn lấy tóc tôi rồi thổi ngược ra sau. Tôi mỉm cười.
31 Đứng giữa dãy hành lang náo nhiệt, ánh đèn mờ ảo làm cho người ta có loại lỗi giác như đang xuyên qua thời gian trở về với năm tháng xưa cũ. Xa hoa, hào nhoáng và đầy cám dỗ.
32 Ánh đèn pha theo từng bước chân uyển chuyển ngày một gần đến nơi tôi, ngước nhìn cô gái tự tin với nụ cười đẹp mắt, chẳng hiểu thế nào mà tôi lại có cảm giác nguy cơ hơn bao giờ hết.
33 "Hân. . "
Giọng nói này. . ?
"Tiểu Hân. . "
Nghe rất quen!
Cạch!
"Nhóc con, ra là em trốn ở đây sao?"
Ngẩng đầu nhìn lên, ngay cả khi đang ngồi trên tầng áp mái âm u không tia sáng, tôi vẫn có thể dễ dàng hình dung ra được con người ấm áp với nụ cười ôn nhu đó.
34 Nếu hỏi tôi mùa hè sợ cái gì nhất? Tôi sẽ ngửa đầu cười ha ha rồi lùi ra ba bước. . Chính là anh hai đang phóng băng đông đá toàn thể quần hùng!
Hội trường im phăng phắc, tôi được gia chủ nhà họ Phương mời vào phòng khách để giải quyết việc riêng tư, tay dắt tay cầm mang theo anh hai đã muốn hoá thân thành Bà Chúa Tuyết đi vào bên trong.
35 Hức, nóng quá! Cơ thể thật khó chịu, ngay cả cổ họng cũng đau buốt!
"Tỉnh? Gia Hân, em có nghe anh nói không, em thấy trong người thế nào rồi? Gia Hân?"
Ưm! Là ai đang gọi? Ông xã, có phải anh đó không?
Tôi khó khăn nâng mắt, từ hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ mới có loại cảm giác ngay cả nâng cái móng tay cũng tốn sức lực như thế này.
36 Vừa mở mắt ra, đập thẳng vào mặt tôi là một màu trắng xóa. Tôi bần thần đơ người, mãi một lúc sau CPU quá tải mới truyền đi được thông tin.
Toi kèo, ngủ một phát bay thẳng lên giời?!!!! Σ( ° △ °|||)
Không.
37 Ngước nhìn tòa cao ốc như được trải một tầng sương sớm đặc biệt xinh tươi trong nắng vàng rực rỡ, tôi cong môi mỉm cười, có một chút hưng phấn giống như học sinh sau một kì nghỉ hè trở lại tụ trường gặp gỡ bạn bè và thầy cô vậy.
38 Rè. . . Rè. . .
Em là con heo nhỏ ~ Mỗi ngày chỉ cầu ba bữa ăn no ~ Em là con heo nhỏ ~ Hết ăn rồi lại ngủ
~Đang tổng vệ sinh đường phố thì nhạc chuông quen thuộc vang lên, tôi hốt hoảng vội lục điện thoại từ túi quần ra nhấn ngay cái nút tắt.
39 "Thưa tổng giám đốc, đã điều tra ra số tiền bị mất cắp trước đó, hoàn toàn không liên quan đến phu nhân. Báo cáo điều tra cho thấy, người phụ nữ họ Nguyễn đã câu kết với một số thành viên trong công ty nhầm dàn dựng ra một màn mất cấp, mục đích là muốn hắt nước bẩn lên người phu nhân.
40 Căn phòng khép kín, ánh đèn mờ nhạt, không khí nặng nề bao trùm lên tấm lưng dày rộng đang ngồi trên sô-pha. Tôi "Ực" một cái nuốt xuống một ngụm nước bọt, cảm thấy không còn tha thiết gì nữa mà đi bước nhỏ hệt như đang dò mìn tiến lại gần chỗ anh.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 115