1 Không ngày nào ồn ào hơn ngày khai trường. Trên thì trời, còn dưới sân thì toàn màu trắng. Màu trắng, màu của các thiên thần, của hoa nhài và của cả mây.
2 Nhật Nam nghe người nóng ran:- Tôi không đồng ý. Diễm Trâm cười khúc khích:- Không đồng ý thì mặc kệ ông. Nhật Nam ưỡng ngực ra oai:- Mấy bạn lộn xộn tôi ghi tên vào sổ đen.
3 nhiều loại cao cấp, trong đó có thứ chocolate hai chữ "M&M". Diễm Trâm trịnh trọng ngồi trên giường trong phòng riêng của mình. Hai chân nhỏ xếp bằng, trước mặt là bộ bài tây đã lựa ra hết những con nhỏ từ hai đến sáu để qua một bên.
4 thị trường gói hai chữ "em mờ" này cũng năm, bảy ngàn chớ rẻ sao? May sao Diễm Trâm bước vào lớp. Nhỏ dư sức thấy mặt Thúy Thụy đằng sát khí nhưng vờ không để ý sà xuống ôm vai bạn:- Sao đi trể vậy Thụy? Mày lúc nào cũng lề mề thấy sợ!Không dè Thúy Thụy còn giận chuyện hôm qua về Nhật Nam với Vũ Thiên tới nhà nên trề môi dài cả tấc:- Mày đã có bạn mới, tao đihọc trể hay sớm liên quan gì đến mày!Diễm Trâm sầm mặt:- Mày nói chuyện sao dễ xanhau quá! Ði ra ngoài tao sẽ nói ày biết cái này.
5 bội phần quyến rũ. Diễm Trâm là bạn gái còn nhận ra điều ấy khi Thúy Thụy chưa đủ tuổi để trở thành một thiếu nữ. Phải công nhận rằng Thúy Thụy đẹp thật.
6 đứa ôm chặt bụng sợ không khống chế được chuyện. . . tè bậy ra quần. Ðề tài tức tốc được chuyểnqua Hải "mập". Một đứa tóc dài, mắt đen, môi hồngxinh như mộng nói mạnh miệng:- Ừ nhỉ, nhìn kỹ hắn cũng giống Lão Trư thật! Ðem quay sẽ chảy ra khối mỡ chứ không chơi.
7 uống, Thúy Thụy êm đềm nói:- Thiên lau mặt át rồi uống nước đi. Cử chỉ dịu dàng của Thúy Thụy làm cho Vũ Thiên xúcđộng. Vậy mà có lúc cậu đặt cho nhỏ là "nữ quái sân trường" mới oan chứ! Ồ, mà Thúy Thụy hôm qua và hôm nay khác nhau đếnkỳ lạ! Một Thúy Thụy chanh chua đanh đá khôngai bằng và một nhỏ Thúy Thụy hiền thục khả ái, tại sao hai tính cách lại ẩn trong một con người, Vũ Thiên chịu không sao lý giải.
8 hơn bạn bè cùng lứa. Cậu thừa biết Vũ Thiên yêu Thúy Thụy và ngược lại, tiếc rằng mối tình đầu học sinh vừa chớm nở đã có sựthử thách cách ngăn. Ðêm tàn dần, buổi tiệc chiatay, Vũ Thiên dù vô cùng lưu luyến cũng đến hồi dần tàn.
9 và kem Bạch Ðằng chịu chưa?- Ít ra phải biết điều thế chứ. Hai cái đầu châu vô cuốn sách, từng trang nhỏ như biểu hiện tháng ngày đã qua đi. Diễm Trâm cười ngặt nghẽo khi đọc tới chỗđối thoại.