41 Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
"Anh già như vậy sao?!" Giận dữ.
Miêu Miêu lắc đầu: "Nhưng không phải anh bảo thăng chức một xíu sao ~ "
Tay học theo anh vẽ một vòng.
42 Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
Lúc đầu Miêu Miêu sửng sốt năm giây mới phản ứng kịp, Trịnh Thâm. . . Không điên chứ?
"Anh nói gì. . . ?" Còn có chút không thể tin.
43 Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
Trịnh Thâm nhìn trúng mảnh đất thành bắc này cũng vì vị trí của nó, hiện nay trung tâm thành phố càng ngày càng chen chúc, sớm muộn gì cũng hướng sự phát triển ra ngoài.
44 Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
Nightclub đối với Trịnh Thâm và Lâm Phóng mà nói, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, che giấu bóng tối cong cong lượn lượn, ánh mắt hai người đảo qua, thu hết vào mắt.
45 Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
Miêu Miêu trố mắt cứng lưỡi, qua một lúc lâu, nuốt miếng cơm trong miệng xuống, đần độn nhìn đống cờ kia, nói: "Anh. . . Ở đâu có?"
Trịnh Thâm nháy mắt vài cái: "Chân núi.
46 Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
Trước tiên Miêu Miêu vui mừng, rồi sau đó vô cùng lo lắng.
"Anh! Sao anh lại tới! Bị bắt được thì sao bây giờ?" Vội vàng nhìn ngó xung quanh, rất sợ hãi.
47 Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
"A!" Trình Khả Tâm kêu thảm một tiếng, nhào tới nhặt vòng ngọc của cô ấy, khóc bù lu bù loa.
Sau khi cô thi tốt nghiệp bà nội đã tặng cho cô chiếc vòng ngọc này, vẫn luôn đeo trên tay, không dám bỏ xuống, sợ trong lúc huấn luyện quân sự sẽ bị mẻ, nên giấu trong ngăn kéo.
48 Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
"Sao thế?" Miêu Miêu nghi ngờ hỏi anh, người này chỉ cười ha ha, không lẽ điên rồi.
"Anh đầu tư có lời!" Trịnh Thâm hớn hở, một tay nhân cơ hội ôm Miêu Miêu, chiếm tiện nghi.
49 Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Biết Trịnh Thâm đào hố, nhưng có cách gì, bây giờ anh đang nắm giữ mảnh đất này, thì có quyền quyết định.
Dù Vưu Minh Đạt không muốn, thì cũng phải mua một phần mảnh đất này, giá của Trịnh Thâm không thấp, nhưng không quá cao, lời nhuận trong này cũng tương đối khả quan.
50 Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Miêu Miêu không đi dạo diễn đàn, cho nên không biết chuyện này, chờ lúc Hạ Uyển Lâm nói cho cô biết thì gần như ai ai cũng biết rồi.