21 Tô chữ luyện chữ là việc làm rất hao tốn sự kiên trì, mà kiên trì của Lỗ Lỗ đều được dùng để đi ngủ.
Ngủ trưa tỉnh lại, nàng viết một chút liền cảm thấy cánh tay mỏi mệt, bỏ bút xuống, đi một vòng trong phòng, lại tiếp tục viết.
22 Editor: HangVO9
Tống Ngôn bảo Lỗ Lỗ trở lại trước bàn học, Lỗ Lỗ che mặt đứng xa xa, không dám qua.
Tống Ngôn liền đứng lên, chắp tay đi tới chỗ nàng.
23 Editor: HangVO9
Đất Lâm gia địa thế đồi núi chiếm đa số, bên ngoài là khu vực bằng phẳng được khai hoang để trồng cây ăn quả, đa số là trồng táo, những thứ khác như lê, đào, lý, hạnh mỗi loại trồng một ít, chủ yếu thu hoạch để dùng hoặc tặng lễ.
24 Lỗ Lỗ còn nhớ Cố Tam không?
Nàng đương nhiên nhớ kỹ, cho dù bị người nhiều lần lăn qua lăn lại trên thân, cắn cắn, liền cùng cũng bị ăn như nhau, nàng cũng sẽ nhớ mãi người kia.
25 Lâm viên ngoại và Điền lão đầu đã tới, Cố Tam lập tức thu lại khí thế kiêu ngạo bá đạo vừa rồi, quy quy củ củ đứng phía sau Điền lão đầu, sau đó theo ông xuất phủ, chỉ là trước khi đi, nhịn không được liếc mắt nhìn Lỗ Lỗ một cái.
26 Tống Ngôn thích yên tĩnh, Lâm viên ngoại liền an bài cho hắn một viện yên tĩnh, trừ sáng sớm có mộttiểu gia nhân đến quét tước đình viện, thường bên này rất ít người đi lại.
27 Lỗ Lỗ thật rất muốn xem tiên sinh nấu ăn như thế nào.
Trước đây ở Mèo tộc, tộc nhân thường nướng thịt ăn rất ngon, chỉ có một lần trong đại điển tộc, các nàng mới có may mắn nhìn thấy quá trình quay thịt, thấy được ánh lửa xán lạn rực rở chói mắt.
28 "Đại tiểu thư, nên rời giường rồi. "
". . . "
"Đại tiểu thư?"
"Meo. . . "
"Đại tiểu thư!"
Một tiếng hô mười phần giận dữ gầm lên, Lỗ Lỗ cả kinh trực tiếp ngồi dậy, hoảng loạn, xoay người nhìn lại, liền thấy một lão bà xa lạ đứng trước giường, xị mặt trừng mắt nhìn nàng.
29 Lỗ Lỗ cảm thấy, nếu như nàng thân cận với tiên sinh, tiên sinh sẽ thích nàng, vậy hẳn là sẽ nghe nàng nói, nàng muốn ăn bao nhiêu cá khô hắn liền sẽ cho nàng bấy nhiêu nhỉ!.
30 Lỗ Lỗ cũng không biết Thẩm cô cô vì muốn thành công quản giáo nàng mà làm những thứ ấy đến lăn qua lăn lại, không biết Thường Ngộ cùng Tống Ngôn đều dùng thủ đoạn mình thay nàng xả giận.
31 Lỗ Lỗ trên lưng không có thương tổn, nhưng nàng xác thực đã khóc, hơn nữa nhất định khóc rất lớn, mới có thể đem mắt khóc sưng thành như vậy.
Nhìn hai nha hoàn quỳ trước người dập đầu, Lâm viên ngoại thở dài thật dài.
32 Editor: HangVO9
Thật đói. . .
Đây là ý niệm đầu tiên trong đầu Lỗ Lỗ khi nàng tỉnh lại, sau đó nàng mới phát hiện trời đã sáng, mặt trăng đã lặng, mà Cố Tam vẫn chưa có tới đón nàng.
33 Editor: HangVO9
Cái gì gọi là bị mất mà tìm lại được, hôm nay Bùi Sách rốt cuộc hiểu rõ.
Nhìn mèo trắng xinh đẹp nhào tới trong ngực hắn, rồi nâng thân thể mập mạp lông xù của nó lên, xem nó giơ hai chân trước lên đè vào vạt áo, đưa đôi mắt to tròn như trân châu nhìn mình, nghe nó kêu một tiếng như vui mừng như làm nũng, Bùi Sách có loại cảm giác đông đi xuân về thật ấm áp.
34 Editor: HangVO9
Đối mặt với ánh mắt vô cùng tò mò của Lỗ Lỗ, Bùi Sách liền làm bộ không hiểu gì, đi vòng qua sau bình phong thay đổi xiêm y, sau khi giúp Lỗ Lỗ lau sơ bộ lông, ôm nàng đi vào trong đình viện dưới bóng cây hòe.
35 Trong giường không có chút gió, không khí có phần khô nóng nặng nề, có thể nghe tiếng nam nhân tận lực kiềm chế thở dốc, tiếng mèo trắng liếm phát ra sàn sạt, còn có thỉnh thoảng phát ra tiên mèo kêu ô ô rõ ràng.
36 Editor: HangVo9
Trong núi rừng thanh u, con suối róc rách chảy xuôi, suối nước va vào những tảng đá, phát ra tiếng vang thanh thúy dễ nghe.
Một nam nhân cao lớn cường tráng cầm trong tay cây gậy trúc đứng giữa dòng suối nhỏ, con ngươi đen thâm thúy như chim ưng đang nhìn động tĩnh trong nước, bình tĩnh sắc bén.
37 Editor: HangVO9
Trăng sáng nhô lên cao, ánh trăng như nước xuyên thấy qua cửa sổ chỉ dùng để ngăn cản con muỗi ngạo mạn trong màng, soi sáng bên trong một mảnh yên tĩnh mông lung.
38 Sau khi phát hiện hai người đang thẳng thắng đối diện nhau, Bùi Sách vừa mới khôi phục một chút thần trí lại lâm vào hỗn độn.
Nếu như không tính lần mộng xuân đó, đây là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của nữ nhân.
39
40