21 Ánh mắt trực tiếp đến vậy, nụ cười xinh đẹp nhường ấy. Vân Yên cả kinh, đáy lòng cảm thấy hoảng sợ. Có lẽ không có người phụ nữ nào có sức chống cự trước nụ cười của người đàn ông ấy.
22 Vân Yên lấy nước cho chàng súc miệng. Nhẹ nhàng dùng khăn lau khóe môi chàng, sau đó cẩn thận tháo tua vàng trên tóc xuống, nhìn thấy tay trái chàng đặt trên bụng —— bàn tay to lớn mà thon dài, khớp xương tinh tế mà rõ ràng, đầu ngón tay cong cong gọn ghẽ, cùng với chiếc nhẫn ngọc màu lục trên ngón tay cái, dưới ánh sáng màu vàng ấm áp, bàn tay chàng tựa như một bức tượng điêu khắc tinh xảo.
23 Ngày hôm sau tỉnh lại, Dận Chân không bị đau đầu, có lẽ mật ong pha với nước ấm uống trước khi ngủ đã phát huy tác dụng. Tứ Nghi Đường trong năm mới vẫn trôi qua bình thản như những ngày bình thường.
24 Tuy nói tiết xuân se lạnh, nhưng trong những ngày cuối cùng của tết âm lịch, thời tiết cũng dần dần ấm lên. Dận Chân đầu năm vì được Khang Hi giao cho công việc trị thủy ở sông Vĩnh Định nên thường xuyên bận rộn làm việc với Thất Bối Lặc Dận Hựu, Thập Tam A Ca Dận Tường.
25 Nếu nói Bát Bối Lặc Dận Tự có dung mạo hào hoa phong nhã nhất trong tất cả các hoàng tử, vậy thì không thể bàn cãi được. Mà Tứ Bối Lặc Dận Chân đứng bên cạnh hắn không những không bị lu mờ, ngược lại còn có một hương vị riêng thu hút người khác, quả nhiên khí chất quyết định tất cả.
26 Tư thế ngồi xổm đó rất quen thuộc, dù ánh sáng tỏa ra từ ngọn đèn khi sáng khi tối, nhưng sự quen thuộc đó vẫn làm tim người ta đập thình thịch. Trong không khí dường như thoang thoảng mùi hương của gói giấy dầu ngày ấy, khuôn mặt cô gái tròn như trăng rằm giọng nói ấm áp: “Vân Yên, qua đây, tôi và Bích Nguyệt giấu cho cô một cái bánh bao nè.
27 Về nhà? Vân Yên nghe rõ hai từ này được thốt ra nhẹ nhàng như có như không từ đôi môi của Dận Chân. Về nhà? Trong vài giây Vân Yên chưa nhận ra không ổn chỗ nào, nhưng lúc này tại đây hai từ này vô cùng thích hợp, thích hợp giống như hạn lâu ngày gặp được mưa to, kẻ tha hương gặp lại bạn cũ.
28 Mùa xuân đến, tản mạn bầu không khí ngây ngất, an tĩnh mà thư thái ở góc sân phía đông namCành lá xanh biếc của cây ngô đồng đung đưa trong gió, âm thanh xào xạc.
29 Mùa xuân trôi qua rất nhanh, thời tiết dần dần nóng lên. Vốn biết Dận Chân sợ nóng, Vân Yên đã đổi sang đệm và chăn gối mỏng hơn cho chàng. Nhiệt độ thời tiết ngày càng tăng cao, số lần chàng tắm rửa càng lúc càng nhiều, dường như mỗi ngày đều phải tắm.
30 Vân Yên trong xe nghe thấy tiếng hô như sấm rền bên ngoài, tiếng hô vạn tuế làm nhiệt huyết sục sôi, dường như đánh thức những giác quan đã ngủ say, khiến lòng dân dậy sóng.
31 Thân vương Đạt Nhĩ Hãn Ban Đệ của bộ tộc Khoa Nhĩ Thấm đích thân tổ chức nghi thức chào mừng long trọng nghênh đón Hoàng đế Khang Hi sắp tới. Ban Đệ là thân vương Đạt Nhĩ Hãn đời thứ ba, là ngạch phụ của chị gái Hoàng đế Khang Hi là Cố Luân Đoan Mẫn Công Chúa.
32 Trong phút chốc Vân Yên lúng túng, vội vàng đưa tay lau vết nước mắt trên mặt mình. Thấp giọng thỉnh tội: "Tứ gia thứ tội, nô tài thất thố. " Giọng nói đã hơi khàn khàn làm người khác phải đau lòng.
33 Chiếc mũi nóng hầm hập dường như vô ý cọ lên cổ nàng, mang theo hơi thở đàn ông quen thuộc mà nóng rực, hòa lẫn trong đó là men rượu, quả thật vô cùng quyến rũ.
34 Ban đêm Dận Chân ngủ không được ngon giấc, uống quá nhiều rượu nên nửa đêm sẽ cảm thấy nóng, vì vậy hất chăn ra, chàng kéo cổ áo muốn cởi bớt cúc, nhưng kéo mãi không cởi được, chán nản thở hổn hển: “Vân Yên…” Vân Yên ngủ không sâu giấc, vội vàng đứng dậy đến bên cạnh chàng, mò mẫm trong bóng tối giúp chàng cởi cúc áo dưới cổ.
35 Thanh thế lần đi săn này rất lớn, nguyên do vì Khang Hi cực kì hào hứng. Thời tiết sắp vào thu, vừa đúng là thời điểm thích hợp để săn hươu nai. Khang Hi rất thích săn nai, nhưng thích nhất là săn gấu.
36 Trích dẫn: Dận Chân tựa người trên nhuyễn tháp, Vân Yên khom lưng ngồi xổm xuống cởi cúc áo khoác ngoài trên người Dận Chân, áo giáp dính sát vào người, Vân Yên có thể cảm nhận được hô hấp của chàng nhanh hơn so với bình thường.
37 Trích dẫn: Vân Yên và Hoan Sênh bị đám đông đẩy sang một bên, nàng có thể cảm nhận được Hoan Sênh trong ngực mình đang run rẩy, chính bản thân nàng cũng đang chìm trong nỗi sợ hãi.
38 Trích dẫn: Truy Vân phi nước đại vào trong rừng, cành lá xào xạc lướt qua bên người. Mái tóc Vân Yên đã xổ tung, bàn tay nắm chặt dây cương đã trắng bệch, nhưng nàng không cảm thấy đau đớn.
39 Trích dẫn: Vân Yên đã mơ một giấc mộng rất dài, một linh hồn lang thang không có nơi để về. Đi mãi mà không có chỗ dừng chân. Không gian thời gian nào mới là nhà của nàng đây? Nhưng dù là nơi đâu, tính mạng của dân chúng nghèo khổ đều giống như con kiến hôi, mỏng manh dễ rách như tờ giấy mỏng.
40 Trích dẫn: Qua vài ngày tĩnh dưỡng, thương thế của các vị a ca cơ bản phục hồi lại khá nhanh, tuổi trẻ cường tráng nên tốc độ bình phục luôn có ưu thế.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn, Nữ Phụ
Số chương: 50