1 Mở đầu Cô Harmony từng nói đó là điều không tưởng. Rằng việc di chuyển giữ hai thế giới đòi hỏi lòng quyết tâm, bên cạnh tiếng khóc của một bean sidhe.
2 Tôi dừng lại chừng vài bước trước mặt anh, lồng ngực như muốn nổ tung thành trăm mảnh. Đúng, chị Sophie đã có bạn trai, nhưng điều đó không có nghĩa là chị ta sẽ không muốn giật bạn trai của tôi.
3 Chương 2: “EM CÓ CHẮC KHÔNG?” Anh Nash nhíu mày thì thào hỏi lại, trong lúc nhân viên cứu hộ móc đầu xe của tôi và sợi xích to đùng đằng sau cái xe cẩu.
4 Chương 3 “KAYLEE À, VÀO ĐI CHÁU!” – Cô Harmony Hudson vén một bên tóc ra sau tai và giữ cửa cho tôi vào trong căn phòng khách nhỏ nhắn, xinh xắn – “Sáng nay chúng ta có buổi học à? ” “Không ạ.
5 Chương 4 “QUÁ TUYỆT!” – tôi cài dây an toàn trong khi anh Nash cài số lùi xe – “Anh Doug làm Emma bị nhiễm theo, sau đó bán nốt chỗ còn lại cho anh Scott, người chắc chắn cũng sẽ kéo chị Sophie vào cái mớ bòng bong này.
6 Chương 5 “HÔM NAY HAI NGƯỜI BỊ LÀM SAO THẾ?” – Emma chọc chọc miếng cà chua trên đĩa sa-lát ngập rau, bánh nướng,pho-mát và thịt hun khói. Được cái Emma chẳng bao giờ đắm đuối với mấy chuyện ăn kiêng như những nàng hot girl khác trong trường tôi, và tôi luôn ngưỡng mộ cậu ấy về điều đó.
7 Chương 6 “EM BỊ PHẠT ngay trong lần đầu đi muộn á?” Anh Nash phẫn nộ kêu lên, vừa đóng sầm cánh cửa tủ lại và khoác cái ba-lô lên vai. Xung quanh chúng tôi, mọi người đang túa ra nườm nượp từ các lớp học, chia thành hai nhánh rõ rệt: Một nhánh là các em học sinh năm dưới lũ lượt đi về phía cửa chính, nơi một hàng dài các xe buýt vàng đang đứng đợi, nhánh còn lại là các anh chị lớp trên đi ra bãi để xe ô tô.
8 Chương 7 “KHÔNGGGGGG!” Tiếng gào thét vang vọng trong đầu tôi như tiếng súng nổ vang lên trong căn phòng kín, khiến tôi choáng váng gần như rơi vào trạng thái nửa tỉnh, nửa mê, khi màn sương mù sám sịt bắt đầu uốn lượn quanh mắt cá chân tôi.
9 Chương 8 ANH NASH VÒNG TAY ôm lấy tôi từ phía sau, lúc tôi quay lưng đóng tủ đựng đồ. Giọng nói ngọt ngào của anh mang lại một cảm giác yên bình và dễ chịu.
10 Chương 9 ‘‘ANH SCOTT CÓ NÓI kiếm được nó ở đâu không anh?’’ Tôi vừa hỏi vừa nhúng cái chổi vào thùng sơn trắng. Anh Nash đã năn nỉ tôi sau giờ học tới trang trí các gian hàng cùng anh cho vui.
11 Chương 10 BUỔI TỐI THỨ TƯ hôm ấy đúng là địa ngục trần gian. Chúng tôi tiếp tục sơn các gian hàng cho tới tận tối mịt. Anh Nash và tôi vừa tranh thủ ăn bánh mỳ vừa làm bài tập về nhà cho ngày hôm sau.
12 Chương 11 "HẮN LÀ AI THẾ ANH SCOTT ?" Tôi cuống cuồng lùi lại và vịn tay vào thành bàn, hy vọng rằng mình đang nghe lầm. Tôi cần phải ghé mắt nhìn vào Cõi Âm để xem ai đang nói chuyện với anh Scott, nhưng lại sợ không để mắt được tới anh ý.
13 Chương 12 “ ANH CỨ VỀ THẲNG NHÀ ĐI. ” Cô Harmony nói điện thoại, lúc tôi ngồi xuống ghế với cái tay đã được băng bó cẩn thận. Cô đóng cửa lại, xua tan cái lạnh giá bên ngoài, rồi đi vào trong bếp, mở tủ lạnh xem còn gì ăn được không.
14 Bố tôi quay sang nhìn cô Harmony. “ Em đã biết về việc này à?” “ Không hề!” – ánh mắt tổn thương của cô Harmony nhìn tôi khiến tôi thấy có lỗi vô cùng – “ Em cứ nghĩ con bé đang hòi về Regan Page! Chứ đâu có ngờ Hơi thở của Quỷ lại xuất hiện trong trường học của tụi nhỏ!” – Kế đó cô lại quay sang nhíu mày hỏi tôi – “ Cháu không động đến nó đấy chứ hả?” “ Tất nhiên là không rồi!” – Tôi thấy bị tổn thương khi cô Harmony nỡ hỏi tôi một chuyện hoang đường như thế.
15 Chương 13 EMMA LO LẮNG NHÌN TÔI lúc tôi bước vào lớp Hoá vào buổi sáng thứ Sáu. Cả ngày hôm qua câu ấy mải quấn quít bên anh Doug nên nào có nhận thấy vẻ mệt mỏi của tôi đâu.
16 Chương 14 “ANH NHÌN KÌA!” Tôi hét vào tai anh Nash, giữa âm thanh ồn ã của tiếng nhạc và những tiếng nói cười của mọi người. Tôi bấu chặt lấy tay anh, mặt tái nhợt, mắt vẫn không rời khỏi chùm bóng bay đang trôi lơ lửng bên dưới cái trần cao 3,6m của nhà Fuller.
17 Chương 15 LỜI THÚ NHẬN CỦA ANH NASH như một lưỡi dao cắm thẳng vào tim của tôi, khiến nó thắt lại đau đớn. Trong một phút, tôi chỉ có thể đứng ngây người nhìn anh, vì quá sốc không thốt nên lời.
18 Chương 16 NỖI KHIẾP SỢ VÀ CƠN GIẬN DỮ QUẤN CHẶT lấy tôi như những cành cây leo đang tiết chất độc vào mạch máu. Tôi đứng bật dậy khỏi ghế và anh Nash chộp vội lấy tay tôi ngăn lại.
19 Chương 17 “KHÔNG!” ANH NASH HÉT ẦM LÊN, và mọi thứ xung quanh giống như một thước phim quanh nhanh vùn vụt trôi qua trước mắt tôi, khiến đầu óc tôi choáng váng.
20 Chương 18 “ĐI RA!” – Tôi liếc mắt nhìn quanh phòng của Emma để xem có vật gì có thể dùng làm vũ khí hay không. Nhưng rồi sựa nhớ ra là tôi không thể động tới tà ma ấy nếu không muốn làm Emma bị thương – “Hãy ra khỏi người cậu ấy ngay! Cậu ấy không lien quan gì đến mấy chuyện này! Emma là con người và cậu ấy cũng không biết gì về tà ma, hay Cõi Âm, hay Hơi thở của Quỷ, hay bất cứ thứ gì liên quan tới cái thế giới quái quỷ của các người.