21 Hôm nay là ngày đầu tiên Chu Ngữ Ngữ đi làm. Sáng sớm cô đã phải vội vàng thức dậy, trốn tránh Dương Ngạn Phàm chuẩn bị leo lên xe bus rời đi.
Kể từ ngày nhìn thấy Chu Ngữ Ngữ nấu ăn, Dương Ngạn Phàm rút được một kinh nghiệm xương máu chính là không nên để cô vào bếp.
22 Chu Ngữ Ngữ nhìn sắc mặt Của Quách mỹ nữ biến thành màu xám tro, thật sự có điểm không đành lòng. Mỹ nữ như hoa như vậy, cô nhìn thấy còn thương, nam chính đại nhân làm sao có thể phũ phàng như vậy nhỉ?
Chẳng lẽ nam chính sinh ra chỉ để làm sinh vật biết đau lòng một mình nữ chính hả?
Chu Ngữ Ngữ vò vò đầu, rất có tư thái tự cho là đúng.
23 Chu Ngữ Ngữ từ sau khi đi làm chính là rơi từ một cái hố sâu thăm thẳm này, xuống một cái hố sâu thăm thẳm khác. Hơn nữa còn là muốn sâu thăm thẳm hơn gấp mấy lần.
24 " Lăng Tử Thần. . . Lăng Tử Thần. . . Anh là nam chính khốn khiếp, khó ưa, đáng ghét. . . A a a a a a a, chờ đến khi anh sa vào lưới tình, tôi nhất định để Ngạn Lê hung hăng hành hạ anh.
25 " Cũng không có việc gì. Vừa rồi nhìn thấy nội trợ dở tệ của cô, thân là anh hai, tôi thật sự vô cùng lo lắng, vậy nên, từ hôm nay quyết định giúp cô lột xác thành thục nữ, mỗi ngày từ năm giờ đến bảy giờ phải học nữ công gia chánh.
26 " Ta là nữ pháo hôi. . . Ư ư. . . Ta thật đáng thương. . . Ư ư. . . Ta bị anh hai bắt nạt. . . Ư ư. . . Ba mẹ đi du lịch không cần ta. . . Ư ư. . . "
Chu Ngữ Ngữ ngồi trong góc phòng, vừa vẽ vòng tròn vừa tủi thân hát những lời vô nghĩa.
27 " Cậu nói đi, có phải là tớ đã gây thù chuốc oán gì với Dương Ngạn Phàm rồi hay không? Anh ta rõ ràng luôn nhắm vào tớ!"
Chu Ngữ Ngữ gục đầu xuống bàn hung hăng gào to.
28 " Dương Dương, xem ra cô được giáo huấn không đủ rồi!"
Chu Ngữ Ngữ chỉ cảm thấy sống lưng mình lạnh toát, cô ngơ ngẩn quay đầu nhìn lại, không ngoài dự đoán đã nhìn thấy Lăng Tử Thần đứng đó từ lúc nào.