41 Cố Hàn Băng nghỉ ngơi trong xe riêng của cô ,ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài, còn Phàm Dật Thần đi xe khác của anh ta, thật ra thì anh ta cũng muốn theo cô về cùng nhưng bị người của công ty gọi có chuyện xảy ra, anh bất đắc dĩ theo đường khác.
42 ---Nhà Lâm gia---
Lâm Vũ Hàn cầm ly rượu đứng trước ban công ngắm sao, hiện anh đang khoác khăn tắm, mái tóc ướt nhiễu từng giọt xuống cổ lan xuống cơ thể săn chắc này.
43 Cố Hàn Băng chuẩn bị bữa sáng cho các con , sau đó cô nghe thấy giọng nói non nớt đằng sau
"Mẹ, tụi con đói"
Cô xoay người nhìn hai nhóc tinh thần sán lạn , vỗ bụng than đói với cô , cô bật cười cúi người xuống hôn các con.
44 Cố Hàn Băng thả nó xuống đất, đầu cúi xuống, giọng nói nhàn nhạt nhìn Tiểu Bạch lạch bạch đứng vững lại, ngước đầu nhìn chủ nhân vô lương tâm là cô, đôi mắt nhỏ bé chớp chớp.
45 Cô vừa chạy vừa suy nghĩ tại sao nó lại ở đó , nếu muốn đến chỗ đó thì buộc phải đi qua gia tộc Hứa gia rồi mới đến nơi cô cần đến, đây là có duyên hay ác duyên đây, nếu cô đi vòng thì phải gặp chính gia tộc thối nát của cô rồi ,cô rất buồn bực nha.
46 Không khí trầm mặc vài giây, cô đang nghĩ có nên hay không nhưng khi nhìn đôi mắt của hắn như vậy, cô hơi khó chịu khi mình bị nắm thóp ,
vô luận nói thế nào hắn cũng đều nhận định cô không phải là Cố Hàn Băng nguyên chủ ngu ngốc kia, thở dài ngước nhìn bản mặt tà mị,yêu nghiệt đáng ghét kia ,cô khẽ than ‘yêu nghiệt’ ,
câu nói này người bình thường sẽ không nghe được nhưng Hứa Lâm Tu không phải người bình thường ,bởi hắn là người luyện võ,
đương nhiên mọi giác quan rất nhạy bén, nếu không khi bị kẻ địch muốn giết hắn hay gì đi chăng nữa thì đối phương chỉ có chết, hắn khiến người đó một phát súng chết một cách ‘tuyệt vời’
sau đó quăng xác cho sói ăn, mặt không đổi sắc, lạnh lùng,tàn nhẫn ,tuyệt tình như vậy , duy chỉ có cô thì không vì sao ư,
khi muốn giết cô thì không thể trong lòng nảy sinh ra cảm giác không nỡ, hắn hứng thú, cười trêu chọc cô, thích nhìn cô thay đổi sắc mặt, nhưng khi chờ cô trả lời thì cũng nghe được câu này của cô,
khóe miệng hắn càng giương cao , nụ cười càng thêm tà mị, tư thế khá lười biếng, ánh mắt chứa ý cười nhìn cô, haha vật nhỏ nói hắn yêu nghiệt,
đây là lần đầu tiên hắn tự hào về vẻ đẹp của hắn như vậy, chứ không như mấy cô gái son phấn tục tĩu kia khen ngợi vẻ đẹp, yêu bề ngoài của hắn khiến hắn ghét kia
(tg: anh ơi.
47 "được rồi coi như anh đã biết rồi đấy, hiện tại tôi có việc phải đi rồi"
Cô nhìn thời gian có vẻ như không còn nhiều thời gian, nên chấm dứt ở đây, cô nhìn hắn nói nhàn nhạt, sau đó chuẩn bị xuống xe không chờ hắn nói gì, giọng hắn vang lên đằng sau.
48 "Chào gia chủ"
"chào gia chủ"
hai bên người hầu chạy đến cung kính chào, quản gia cũng cung kính ngước đầu nhìn cô gái cùng thú cưng đằng sau, ông nghi hoặc hỏi gia chủ
"gia chủ, vị này là.
49 "xem ra nơi này không bình thường ,em nghĩ sao"
"tiếp tục đi, cẩn thận xung quanh có ám khí chưa xuất hiện"
Cô không nghĩ ngợi liền nói ý kiến của mình, hắn cũng cảm thấy vậy, lựa chọn đi tiếp cùng cô, cả hai đi tiếp chưa được 10 bước thì xuất hiện thêm ám khí khác.
50 Hàn Tiểu Nhu tức giận nhưng không làm mất hình tượng cao quí chỉ nhìn chằm bảo an oán hận, hừ lạnh xoay người rời đi, xem ra ả phải kêu baba đem hắn gả cho cô ,
biến hắn là chồng của ả, nghĩ xong cười lạnh, để xem khi ả trở thành phu nhân Phàm gia xem các người còn dám lên mặt bản tiểu thư hay không, sớm muộn gì bản tiểu thư sẽ sa thải các người.