1 Sau hơn 2 giờ chiều, Giang Tâm Nghiên cầm trên tay cà phê vừa mua, đi tới “chứng khoán Khải Trung”. Bây giờ là thời điểm báo cáo cuối ngày của thị trường chứng khoán, công ty chứng khoán hẳn là rất bận đi? Chẳng qua cô cũng đã đến rồi, có lẽ đi vào thì tốt hơn, dù sao chút nữa cô còn muốn đến “Thời trang trẻ em” , chỉ tiện đường qua đây, đưa cà phê cho Lý Thượng Vĩ rồi sau đó đi ngay.
2 “Tâm Nghiên, xin em hãy gặp anh một lát, nghe anh giải thích đã, anh và Phòng Vi Tâm người phụ nữ đó thật sự không có một chút quan hệ nào, xin em hãy tin anh.
3 “Hôn nhân tám mươi tám tỷ” là tiêu đề mà truyền thông viết về Lê Khang và Giang Tâm Nghiên cuộc hôn nhân của hai người, bởi vì tài sản của công ty hai nhà tính toán lên khoảng tám mươi tám tỷ, nghe nói bản thân Giang lão không chỉ hài lòng cháu rể, cũng vì “Hôn nhân tám mươi tám tỷ” việc miêu tả này cảm thấy rất vui vẻ, vì cái này đại biểu cho công ty của hai nhà đều sẽ hưng thịnh.
4 Giang Tâm Nghiên và Lê Khang ngày thứ nhất sau khi kết hôn đã công khai hành trình, đóng góp cho cô nhi viện anh lớn lên, hàng năm Lê Khang cũng sẽ tự mình tham gia các hoạt động quyên góp, năm nay bên cạnh chỉ là cố nhiều hơn một người vợ xinh đẹp, hai người xuất hện nhất thời trở thành tâm điểm của sự chú ý.
5 Rạng sáng hơn mười hai giờ, Giang Tâm Nghiên nghe thấy bên ngoài không có động tĩnh gì, cô đoán Lê Khang chắc hẳn đã ngủ rồi. Có thể tối nay phát sinh quá nhiều chuyện, khiến cô mất ngủ, vì vậy cô ra khỏi phòng muốn tìm chút rượu uống…, có thể giúp dễ đi vào giấc ngủ hơn.
6 “Lê Khang!”Trong bệnh viện, Giang Tâm Nghiên giật mình ở trên giường bệnh, kêu tên Lê Khang theo bản năng. “Tâm Nghiên, con tỉnh rồi? Con không sao là tốt rồi.
7 Giang Tâm Nghiên và Lê Khang càng lúc càng ân ái, bây giờ ngay cả trước khi ra ngoài, hai người đều sẽ hôn nồng nhiệt, đương nhiên, số lần nhiệt tình buổi tối càng thêm làm cho người ta lên đến mức độ giác ngộ.
8 Ngồi trong phòng làm việc, Lê Khang nhìn tin nhắn trên điện thoại di động, ánh mắt thâm trầm, vẻ mặt cũng thế. Thật xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tôi, chuyện bắt đầu là do tôi, như vậy thì cũng nên kết thúc từ tôi.
9 Giang Tâm Nghiên cảm giác có người đang hôn mình, cô mở mắt, không bất ngờ nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn đẹp trai. “Khang, anh đã đến rồi. ” Cô ngây ngô cười ngọt ngào.
10 Ba năm sau —Buổi chiều một ngày nghỉ, Giang Tâm Nghiên nhìn thấy ông nội ôm Ngạn Ngạn sắp tròn hai tuổi trở về, nhìn thấy trên tay con trai lại cầm món đồ chơi mới, cô sắp té xỉu rồi.