41 Lên núi
Một đoàn người ngựa gấp rút khởi hành không kể ngày đêm đi về hướng Cảnh Nguyên, bởi vì còn phải lo lắng tình huống thân thể của Tư Đồ Bích nên nửa đường liền chuyển sang đi thuyền, như vậy thì cho dù ngày đêm di chuyển Tư Đồ Bích cũng có thể nghỉ ngơi thật tốt.
42 Nguy cấp
Từ trên núi nhìn xuống, những áng sương mù ẩn hiện nơi sườn núi dường như khóa chặt toàn bộ Hắc Phong trại, thoạt nhìn khiến người ta có cảm giác hư vô mờ mịt, nếu không phải bốn bề đều có tháp canh cao vót cùng từng đội vệ binh không ngừng thay phiên tuần tra, đại khái khung cảnh này sẽ khiến người khác cảm thấy đây thật sự là chốn thế ngoại đào nguyên.
43 Hiểm cảnh
Tình thế phát sinh chuyển biến, sau khi đại hán râu quai nón thụ thương thì đám người bên kia liền trở nên hoảng hốt. thừa lúc trận tuyến bên bọn họ rối loạn Quân Thụy phất tay bảo thị vệ bên cạnh tùy ý hành động.
44 Bị thương
Trong đầu Tư Đồ Bích ngay lúc này chỉ có một vài hình ảnh rời rạc, y phải rất gian nan mới có thể ghép nối lại những hình ảnh ấy để hiểu được tình hình, có thể bởi vì tình hình lúc đó quá mức nguy hiểm, cũng có thể là do thân thể của y đã đến điểm chống đỡ cực hạn, thật sự y không có cách nào để tập trung tinh lực nữa.
45 Mâu thuẫn
Vết thương của Quân Thụy tương đối sâu, có vài chỗ mơ hồ có thể thấy cả xương trắng, da thịt đều bị kéo ra ngoài, vừa nhìn đã biết không dễ xử lý.
46 Ban thưởng
Hai hắc y nhân vừa thấy bọn Quân Thụy liền mở miệng nói một câu tối nghĩa gì đó, vừa nghe giống như một loại ám hiệu, Quân Thụy chỉ có thể cứng họng đứng yên không biết phải trả lời thế nào.
47 Thánh sủng
Mấy ngày gần đây, ở địa phương hẻo lánh như Cảnh Nguyên lại bất ngờ có từng nhóm người khó lường ghé qua, đầu tiên là một nhóm đông người cởi tuấn mã, tất cả đều là thanh niên trên dưới hai mươi dáng vẻ khôi ngô, người tập võ vừa nhìn liền biết những người này đều thân thủ bất phàm, thân kinh bách chiến.
48 Kim bài
Sau khi nước được chuẩn bị xong, Quân Thụy cũng vừa lúc đút cho Tư Đồ Bích ăn gần xong chén cháo kia, hắn ngồi ở đầu giường chờ hạ nhân khênh thùng gỗ lớn dùng để tắm rửa vào, sau đó là đến hai chậu than hồng khiến không khí nóng đến mức đổ mồ hôi, sau khi an bày xong mọi việc mới vén chăn lên giúp Tư Đồ Bích cởi quần áo tắm rửa.
49 Thổ lộ
Tư Đồ Bích thở dài, cúi đầu cười cười, nhẹ giọng nói: “Bệ hạ sẽ cho vi thần bao nhiêu vàng bạc? Sau khi về đến Nghê Đô thì tòa phủ đệ bệ hạ ban cho lần trước chắc cũng sửa xong rồi? Đã lâu như vậy, vi thần cũng chưa hề ghé qua, đại khái chắc là đã có thể dọn vào đi? Về đến Nghê Đô vi thần liền dọn vào, dù sao Phù Sơ Viên cũng không có bao nhiêu người, dọn qua bên này chí ít còn có hạ nhân bệ hạ ban cho, thật sự rất tốt…”
Tư Đồ Bích nói thao thao bất tuyệt, thoạt nhìn giống như hăng hái bừng bừng, thế nhưng trên thực tế trong lòng lại khổ sở cực điểm, cuối cùng y trực tiếp không nói nửa, thân thể và tinh thần suy yếu khiến y có chút không chịu được.
50 Ôn nhu
Tư Đồ Bích còn đang chìm trong hoảng hốt đột nhiên cảm thấy dưới chân nhẹ hẫng, Quân Thụy đã lấy một tấm khăn phủ lên người y rồi bế thẳng lên giường.
51 Diệt phỉ
“Địa hình Hắc Phong trại ba mặt giáp núi, một mặt có sông, địa thế mười phần hiểm trở, sơn đạo gập ghềnh, bởi vậy dễ thủ khó công. Phương pháp hữu hiệu nhất chính là dùng hỏa công.
52 Động tình
Khói đen nương theo chiều gió bay về phía Hắc Phong trại, rất nhanh liền nghe hàng loạt tiếng động lớn xen lẫn với tiếng người la hét rên rỉ từ bên trong truyền ra.
53 Ly biệt
Cả hành trình hành quân xuống núi, Tư Đồ Bích đều nằm ngủ ngon lành trong thùng xe, thương thế của y dù sao cũng vẫn chưa lành hẳn, hôm nay lại phải dậy thật sớm, kiên trì đến bây giờ cũng đã là cực hạn.
54 Sáng tỏ
Tư Đồ Bích cứ như thế ngây người ở trong phòng suốt mấy ngày không hề ra khỏi cửa, mỗi ngày đều ngủ đến thiên hôn địa ám, ngay cả việc ăn uống cũng là do Cam Đường hết lần này đến lần khác đánh thức, lay gọi mới có thể ăn đủ bữa.
55 Liều mạng
Phía bên Cảnh Nguyên, Cam Đường đã thu thập xong tất cả mọi thứ chuẩn bị xuất phát, bởi vì lúc bọn họ từ Giang Châu đến Cảnh Nguyên vô cùng gấp gáp, gần như là bị Quân Thụy ‘bắt cóc’ đến đây, cho nên những thứ cần phải mang theo thật ra cũng chỉ là vài bộ quần áo cũng với thuốc uống hằng ngày của Tư Đồ Bích.
56 Tỉnh ngộ
“Tống Tử Mặc, ta đã nói ở nơi này cần làm thêm kênh dẫn nước, ngươi thế nào lại vẫn cứ không hiểu!” Trong phòng đột nhiên truyền ra tiếng rống giận dữ của Tư Đồ Bích, sau khi mắng xong một hồi y lại nói, “Còn không mau mài mực đi! Nhìn, là ở đây, đào theo hướng này! Cứ làm như vậy, hiểu rõ chưa!”
“Tiểu nhân cho rằng làm vậy không tốt, đại nhân nhìn cấu tạo và tính chất đất đai nơi này căn bản không hợp để đào kênh, chỗ này thì thích hợp hơn nhiều…” Tống Tử Mặc biện giải, thế nhưng Tư Đồ Bích rất nhanh chóng phản bác hắn, hai người ngươi tới ta đi quả thực có chút khí thế giương cung bạt kiếm, nếu người không hiểu rõ nghe được còn nghĩ là bọn họ đang cãi nhau lớn.
57 Chủ mưu
Đến khi Tư Đồ Bích tỉnh lại, trong điện đã là một mảnh u ám, ngay cả không khí cũng mơ hồ phủ lên một màn hơi nước, nghiêng tai tỉ mỉ lắng nghe dường như còn có thanh âm tí tách của hạt mưa đập vào cửa sổ.
58 Manh mối
Quân Thụy lửa giận ngút trời, cơ hồ đem tất cả mọi người trong Vĩnh Hòa ra mắng một lần, thế nhưng những cung nhân vừa câm vừa điếc này cho dù hắn có mắng nặng hơn nữa cũng không bói ra được một điểm phản ứng.
59 Bi thương
Vài hôm gần đây trời mưa tầm tã, không khí Nghê Đô trong mấy ngày giữa hạ lại đột nhiên giảm xuống, khắp nơi đều là một mảnh âm trầm, mây đen giăng kín bầu trời cũng đè nặng tâm trạng của mỗi bách tính Nghê Đô.
60 Chân tướng
“Bệ hạ… người… người đừng ép thảo dân… thảo dân… thực sự… cái gì cũng…” Tư Đồ Cẩn quỳ gối trước long sàn bịt tai không ngừng lắc đầu, cậu muốn bỏ chạy thế nhưng làm sao là đối thủ của Quân Thụy? Cậu chỉ có thể ngây ngốc bị Quân Thụy ép buộc nhìn thẳng vào Tư Đồ Bích.