1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Giữa những tiếng chém giết rung trời, Phong Lăng Hạo Thiên cùng phụ hoàng hắn là Phong Lăng Minh Chân tiến nhập vương thành, kể từ ngày đó, phụ hoàng hắn đã trở thành chủ nhân của Diên Khánh.
2
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Phong Lăng Minh Chân thực ra chính là con của tể tướng của tiền triều, nhưng hoàng đế tiên triều lại nhẹ dạ cả tin, nghe lời gièm pha của bọn gian thần nên gán cho tể tướng tội danh mưu phản.
3
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Sau khi hoàng đế ly khai, Hạo Thiên càng lo lắng cho mỹ nhân kia hơn nên nói dối là có việc, đi được nửa đường liền quay trở lại.
4
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Tiểu Linh đem một cái ghế ra, Nhược Thủy lấy tay đỡ thắt lưng rồi từ từ ngồi xuống.
5
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Mấy ngày nay, có lẽ do sắp tới ngày sinh nên thai đạp Nhược Thủy rất lợi hại.
6
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Vài ngày nữa, Hạo Thiên sẽ khởi hành tới một nơi cách xa hoàng cung. Mấy ngày nay hắn đều ở lỳ trong viện của Nhược Thủy, Tiểu Linh cũng tìm mọi cách làm ra nhiều món ngon hơn, đa dạng hơn cho hắn.
7
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Lời tự bạch của Nhược Thủy
Ta là Nhược Thủy, từ khi ta hiểu chuyện thì đã ở cùng mama trong cái tiểu viện này, tên của ta cũng là do mama đặt cho.
8
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Ba năm sau.
Trong ba năm này, Hạo Thiên cùng sư phụ hắn đã đi khắp các nơi trên đại lục Duyên Khánh.
9
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Tiểu Linh đã phải cố gắng kìm nén suốt ba năm nay, vừa hay lại có người để tâm sự, nàng liền đem mọi chuyện trong ba năm này nói thẳng ra.
10
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Quế Nhi là a hoàn bên cạnh Hạo Thiên, ba năm hắn ra bên ngoài học tập, nàng có đi theo, nàng chính là tâm phúc của Hạo Thiên, vừa thông minh lại chăm chỉ chịu khó.
11
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Mới sáng sớm, Nhược Thuỷ đã bị ép ăn khá nhiều, ăn xong một chén cháo thịt lại ăn thêm hai cái bánh ngô, Hạo Thiên nhận ra chỉ cần được nhìn thấy Nhược Thuỷ ăn thôi cũng đủ để hắn thấy hạnh phúc rồi.
12
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Để hạn chế số lần hoàng đế tới tìm Nhược Thuỷ, mỗi tối Hạo Thiên đều tới tìm phụ hoàng hắn để nghiên cứu quốc sự.
13
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Nhưng cuộc sống tự tại như vậy không kéo dài được bao lâu. Tuy rằng đã tận lực ngăn cản hoàng đế thế nhưng thỉnh thoảng làm thôi vẫn khiến cho Nhược Thuỷ mang thai.
14
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Lúc Nhược Thuỷ tỉnh lại đã là buổi tối, đã thật lâu rồi y chưa có giấc ngủ nào thoải mái như vậy.
15
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Chưa tới nửa tháng nữa là Nhược Thuỷ sinh. Nhưng thời tiết không được tốt lắm, đây là khoảng thời gian nóng nhất trong năm.
16
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Máu chậm rãi chảy ra từ dưới hạ thân Nhược Thuỷ, đối lập với màu huyết đỏ, sắc mặt Nhược Thuỷ đã chuyển thành xám trắng.
17
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Nhìn hai hài tử đều bị ôm đi, Tiểu Linh sụp đổ, thân thể trượt dần theo khung cửa, ngồi trên mặt đất rồi gào khóc, “Y sai ở chỗ nào, là nam nhân Thương Hoài thì có lỗi sao, vì cái gì mỗi lần đều phải chịu kết cục như vậy?”
Hạo Thiên ngồi xuống trước mặt Tiểu Linh, nhẹ nhàng ôm Tiểu Linh vào trong lòng.
18
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Thái y dùng châm, Nhược Thuỷ dần dần tỉnh lại, thấy Hạo Thiên đang khẩn trương nhìn, trong lòng không khỏi dâng lên một chút ấm áp.
19
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Dọc đường đi, Hạo Thiên đều nghĩ tới hành động của phụ hoàng hắn. Tuy rằng phụ thân có lúc lạnh lùng nhưng cũng không phải là người tàn bạo, vậy thì vì sao lại đối xử với Nhược Thuỷ như vậy? Dù cho phụ hoàng có coi Nhược Thuỷ như một công cụ đi chăng nữa thì cũng không được ngược đãi y như thế.
20
Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên & Vũ Yên
Gần đây, Mạc tộc ở phía tây có ý đồ mưu phản, triều đình đang ráo riết chuẩn bị xuất binh đi bình định Mạc tộc.