61 Sáng sớm Đoan Mộc Dư rời giường thần thanh khí sảng, quả là ngủ ngon. Tiêu Thanh Phong rời giường hai vành mắt đều đen, trằn trọc một đêm. Bạch phát ma y đã sớm thức dậy, vô cùng cao hứng ăn điểm tâm.
62 Tiêu Thanh Phong đi xử lý triều chính, chuyện Mạch Mộc giao cho Đoan Mộc Dư chiếu cố. Đoan Mộc Dư vốn không muốn làm tiếp, Bạch phát ma y nói nếu Tiêu Thanh Phong dùng đại cẩu hùng kia đổi lại, bọn họ sẽ ở chỗ này chiếu cố Mạch Mộc, Tiêu Thanh Phong đáp ứng, nghĩ tới đại lực sĩ cẩu hùng kia, tay nghề nấu ăn có thể thỏa mãn ăn uống của Bạch phát ma y.
63 Chuẩn bị khai chiến, Đoan Mộc Du điều binh khiển tướng, duy độc không gặp Đoan Mộc Tuyết cùng Trầm Luyện. “Vương gia, lần này xuất binh có gọi Kính thân vương cùng Trầm đại nhân không?” Dạ Dương hỏi Đoan Mộc Du.
64 “Dương, sao hôm nay lại chủ động?” Long Uyên không giải thích được liền hỏi. “Ta cũng không biết, đại khái là sợ chết trên chiến trường, trước khi chết cũng muốn được ở bên cạnh người mình yêu say đắm.
65 Nhọc sức ươm hồng hồng chẳng nở, vô tình gặp liễu liễu xanh um(Niết bàn chi khuynh phúc) 63 109 người iu ta!Đệ lục thập tam chươngTiêu Tuấn Lương nổi giận, thống lĩnh binh mã lao ra doanh môn, Trầm Luyện cầm lấy trường thương dẫn đầu kỵ binh của Tề quốc, nhếch miệng cười, dáng tươi cười trong mắt Tiêu Tuấn Lương đặc biệt chói mắt.
66 Đoan Mộc Dĩnh cười đi tới, quan sát Tiêu Tuấn Lương, khiến cho Tiêu Tuấn Lương đầy sợ hãi, Tử Vương gia đến đây không hề có chuyện tốt. “Son phấn Vương gia, ngươi thực sự không có giải dược?” Đoan Mộc Dĩnh cười mị mắt.
67 Đoan Mộc Dĩnh nhẹ nhàng chào Đoan Mộc Dư rồi rời đi, Đoan Mộc Dư trong lúc vô ý nhớ tới người thường đi theo phía sau mình, đệ đệ ngu ngốc đòi ăn mứt quả, trong lòng lại tự mắng, nghĩ đến hắn làm cái gì.
68 Tiêu Tuấn Lương quyết định phải về nước, Đoan Mộc Dư nghĩ Hùng Ngưu là người Tấn quốc, đưa hắn về là hợp lý nhất, Bạch phát ma y rất không cao hứng, không muốn đầu bếp mình coi trọng phải đi, vừa định kháng nghị đã bị nhãn thần hung ác độc địa của Đoan Mộc Dư làm nghẹn họng.
69 Son phấn Vương gia Tiêu Tuấn Lương cùng Hùng Ngưu về tới Tấn quốc, son phấn Vương gia cảm giác mình thực sự là hồng loan tinh động (^o^ ý chỉ là tình ái đến), đã tìm một người hợp với mình.
70 Đoàn người Đoan Mộc Thanh Lam và Đoan Mộc Dĩnh về tới Cẩm Vân thành, một phen luận công ban thưởng, Đoan Mộc Dư muốn trụ ở phủ của Đoan Mộc Du, thay hắn giải độc chữa thương, Đoan Mộc Thanh Lam liền chấp thuận.
71 Đoan Mộc Dĩnh đã sớm phụng chỉ chờ ở Trữ thái điện, Đoan Mộc Thanh Lam cùng thái tử và các đại thần tâm phúc sau khi bãi triều liền đến đó, Đoan Mộc Dĩnh đã triển khai địa đồ, lần này hắn sớm có chuẩn bị, cầm một cái ghế gỗ nhỏ giải quyết vấn đề chiều cao, chờ các đại thần cùng nhau nghiên cứu cách đánh Vệ quốc.
72 Trong lòng Trình Thu Vũ thầm nghĩ, cái người này không phải là thủ lĩnh tử y vệ cùng Đoan Mộc Dĩnh đi sứ Lương quốc sao, hắn và Đoan Mộc Dĩnh là quan hệ tình nhân.
73 Trình Thu Vũ nghĩ đệ đệ của mình thực đáng thương, lúc nhỏ mình luôn xa cách với Trình Thu Bình, rõ ràng thấy đệ đệ có cuộc sống không bằng tên khất cái nhưng âm thầm cười nhạo là do hắn không may mắn, đáng đời.
74 Trình Thu Vũ vừa nghe nở nụ cười, “Ha hả ha hả, ngươi thực sự là mang lại phiền toái cho nương của ngươi. ”Đoan Mộc Ngọc Hàn ôm lấy bình rượu cũng cười khúc khích, không lưu loát nói rằng: “Ta nói cho ngươi, nương ta a, dưỡng ta lớn như vậy nhưng ta chưa từng có thuận theo ý tứ của nàng.
75 Đoan Mộc Phi đi tới Trữ thái điện, Đoan Mộc Thanh Lam phê duyệt tấu chương, thừa tướng, Chu Thanh, Quý Dương ngồi ở phía dưới, bọn họ đang thương lượng chuyện triều đình.
76 Tà dương hoàng hôn trải xuống cánh đồng bát ngát, một trận bụi mù bay qua, tiếng vó ngựa hướng đến biên cảnh của Vệ quốc. Kỵ sĩ thân hắc sắc chiến giáp, thần tình ngưng trọng.
77 Vọng thành của Lương quốc vẫn phồn hoa náo nhiệt, Tang Gia nhận được bồ câu đưa tin của Đoan Mộc Thanh Lam, biết được tin tức của Tề quốc, âm thầm phái người mua lương thực dự trữ, bỏ ra gần một nửa gia sản chi cho quân đội Tề quốc dẹp yên Vệ quốc.
78 Nguyệt Mịch hoàng hậu cầm lấy khăn tay sát sát nước mắt, Trữ vương vỗ về Nguyệt Mịch hoàng hậu nói: “Hoàng thúc biết ngươi ủy khuất, ngươi trở về đi, hoàng thúc chắc chắn cho ngươi một cái công đạo.
79 Đoan Mộc Ngọc Hàn cùng Trình Thu Vũ theo Đoan Mộc Du xuất binh bước vào lãnh thổ Vệ quốc sau Đoan Mộc Thanh Lam, tâm tình Đoan Mộc Du dị thường tốt, ngồi trên lưng ngựa liếc mắt nhìn Đoan Mộc Dư bên cạnh, vuốt mảnh ngọc bội trong tay, tự tin tràn đầy, những thành trì bị Vệ quốc chiếm đều đã trở về lãnh thổ Tề quốc.
80 Đoan Mộc Dĩnh vẫn không nhúc nhích nhìn theo hình bóng Đoan Mộc Thanh Lam thúc mã chạy vội, để bảo hộ hắn Đoan Mộc Thanh Lam dụ dã lang đi, trong lòng Đoan Mộc Dĩnh hiện lên chua xót khổ sở cùng cảm động, phụ hoàng vì hắn không để ý an nguy của bản thân, Đoan Mộc Dĩnh hoang mang, trong ánh mắt tuôn từng giọt lệ.