1 Nam Quốc Phượng Thành. Ngọn lửa chiến tranh đang đến gần, giống như một tảng đá đè nặng trong lòng mỗi người. Chỉ là, trận chiến này thật sự đánh đã lâu lắm, lâu làm cho người ta chết lặng, lâu làm cho người ta dần dần quen với việc trong lòng đè nặng một tảng đá.
2 Thu ý tiệm tiệm thâm nùng Trung thu quá hậu đích mỗ nhật Nhật xuất, không khí hoàn thị lãnh lương đích. [Tạm dịch : Thu ý dần dần thâm nồng. Trung thu qua đi ngày nào đó.
3 Hạ Hầu Dần nạp thiếp ! Tin tức nhanh chóng lan truyền, oanh động cả tòa Phượng Thành. Mọi người đều sôi nổi bàn tán, có kinh ngạc, có hoài nghi, khó mà tin được người yêu vợ nổi tiếng như Hạ Hầu Dần nhưng lại cũng như phú thương, quan lớn tầm thường, bắt đầu nạp thiếp nhập phủ.
4 Trong đại sảnh chỉ còn Họa Mi cùng tổng quản. "Mau chóng đem nơi này thu xếp gọn gàng, dọn hết những thứ bài trí này, rồi đưa đến sáu trương ghế bành đen bằng gỗ đàn hương đến đây, lấy chiếc bàn lớn có khảm xà cừ cùng bình phong bằng ngọc bích, cẩn thận bài trí.
5 Mùa đông từ ngày đó bắt đầu. Thẳng đến sáng ngày thứ sáu, Họa Mi vẫn không nhìn thấy thân ảnh của Hạ Hầu Dần. Hắn lần này đi xa vượt quá thời gian dự định.
6 Mùa đông năm ấy vô cùng lạnh. Sau Đông chí, Hạ Hầu Dần không hề bước vào Mai Viên. Mỗi gốc mai đều trổ vô số nụ hoa, bông tuyết từng trận từng trận bay xuống tích lũy trên cành, sau đó lặng lẽ rơi xuống.
7 Phong tuyết tung bay nơi chân trời. Trong thành. Bông tuyết nhẹ nhàng bay vào qua cửa sổ mở rộng, lọt vào lầu hai lương hành Hạ Hầu, hạ xuống trên vai của một nam nhân.
8 Xích Dương thành tháng năm, diễm dương cao chiếu, người nào cũng mồ hôi rơi như mưa. Họa Mi vốn tưởng bản thân chỉ sợ lạnh. Ai ngờ sau khi đặt chân nơi này, mời là đầu hạ, nàng đã toàn thân mồ hôi nông bức, suốt đêm đều phải trằn trọc hồi lâu, thật vất vả mới có thể đi vào giấc ngủ.
9 Đêm đó yến hội diễn ra tương đối thuận lợi. Tuy rằng ban ngày, mọi người đều loạn, như là rắn không đầu, xông loạn khắp các phòng. Nhưng là một khi Họa Mi đáp ứng, tiếp nhận trách nhiệm trù bị yến hội, tình huống lập tức biến hóa.
10 Âm thanh. Có âm thanh. Âm thanh trầm thấp, tiếng bước chân, rồi sau đó là tiếng đóng cửa. Họa Mi từ từ tỉnh lại. Giường mạncột giường khắc hoa, đệm chăn, gối trúc đều xa lạ.
11 Sáng sớm hôm sau, cỗ kiệu của Phong gia vẫn chờ ngoài cửa. Thái độ Họa Mi khác thường, không lên kiệu mà làm như không thấy, tiêu sái tự mình đi đến quán ăn, tùy ý kiệu phu khiêng cỗ kiệu nhắm mắt theo đuôi nàng, đi qua vài khu phố thẳng đến phố Ngũ Dương, sau khi nhìn nàng đi vào quán ăn, kiệu phụ cuối cùng mới buông tha cho khiêng cỗ kiệu về Phong gia.
12 Oanh Nhi bị ném trong góc tường, tuy miệng bị nhét đầy vải vẫn cố sức phát ra âm thanh. Trơ mắt nhìn phu nhân bị bắt đi, nàng sợ hãi, lo lắng trên mặt đất qua lăn lại.
13 Mấy tháng sau, hắn lấy tên Phong Dần, một lần nữa cưới nàng. Lúc này đây, hắn làm theo ý kiến của nàng, giảm thấp mấy bàn yến hội, chỉ mở tiệc chiêu đãi hảo hữu thân cận, cùng với những người từng chung hoạn nạn.
14 Mùa đông dần dần ấm áp, tuyết đang tan dần. Vào một ngày trời đông giá rét lùi đi, Hạ Hầu Dần một lần nữa cưới Họa Mi. Theo nguyện vọng của nàng, hỉ yến lần này không thiết đãi trăm bàn xa hoa, phô trương như năm đó, không có vương công, quý tộc làm khách mời.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50