1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không phụ kỳ danh, A Kiểu sinh ra với tóc đen da trắng, một đôi mắt hoa đào trong trẻo long lanh như màu nước, như chan chứa sóng thu, phối hợp với đôi mắt trong veo như nước này là khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn, thật sự rất xứng với hai chữ "Kiểu Kiểu" này.
2
A Kiểu nhất thời thần sắc căng thẳng, đôi tay dưới tay áo siết chặt một cái, nàng hơi ngước mắt, tỉ mỉ đoan trang.
Trông thấy sư phụ nhà mình sắc mặt dửng dưng, lông mi dài đan nhau, vẻ mặt kiêu căng, gương mặt tuấn tú khiến vô số tiên tử của Thiên giới chìm đắm này thật không nhìn ra chút cảm xúc nào.
3 A Kiểu từ Phù Hoa viện đi ra, trên người mặc dù vẫn một thân váy bích y, nhưng lành lặn không hư tổn gì. Không những như vậy, bộ váy này đem nàng bọc lại kín mít, ngay cả cổ áo cũng rất cao.
4
Dịch: Mạt Họa
A Kiểu thấp thỏm bất an đi theo sau lưng sư phụ nhà mình, chỉ cảm thấy trên người sư phụ tỏa ra hàn khí bức người, gần như muốn đem nàng sống sờ sờ đi đông thành tảng băng.
5
——
Nhìn thấy sư phụ nhà mình còn đang làm bộ dáng chính nhân quân tử, A Kiều trong lòng rất là xem thường. Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, những chuyện giữa nam nữ kia, cũng không phải là cái việc gì không thể lộ ra ngoài.
6
(Dịch bởi Mạt Họa)
——
A Kiểu thoáng chốc liền ngây ngẩn, nàng ngây người ngơ ngác nhìn mặt sư phụ, môi mấp máy rất lâu không biết phải nói gì.
7
(Dịch bởi Mạt Họa)
——
A Kiểu rất nhanh liền thấy hối hận.
Mặc dù mấy năm nay nàng đi theo sư phụ học pháp thuật, nhưng đạo hạnh nàng thấp, cùng mấy vị sư huynh so sánh thật sự kém quá xa.
8
(dịch bởi Mạt Họa)
——
A Kiểu không biết xảy ra chuyện gì. Nhưng sư phụ cứ dùng cái vật kia chọc nàng, nàng liền đỏ mặt, cả người dường như bắt đầu nóng lên.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(dịch bởi Mạt Họa)
Tiêu Hành mang A Kiểu về Quy Vấn Các.
10
(Dịch bởi Mạt Họa)
Nàng đưa tay chống trước ngực sư phụ, muốn đẩy ra, nhưng lại cảm thấy tinh nguyên kia vốn là của sư phụ, cho dù người muốn hút trở lại cũng là chuyện bình thường.
11
——
A Kiểu cảm thấy tấm lòng hiếu thảo của mình, sư phụ không cảm kích cũng thôi đi, vậy mà còn nhẫn tâm đâm đụng nàng đến chết đi sống lại. vật kia ra ra vào vào làm việc không ngừng nghỉ, mới đầu nàng còn có thể nói mấy câu, nhưng sau đó chỉ có thể phát ra những âm thanh kỳ lạ, lời muốn nói lại cứ vừa mở miệng là lại vì bị đâm đụng mà đứt quãng.
12
- --------------
"Sư phụ, ta vẫn muốn. . . "
"Cho nàng. "
Ba ngày sau. A Kiểu thần khí thanh sảng bước ra từ Phù Hoa viện, vừa vặn gặp được Mặc Tầm trong vườn đào.
13 Bích Nhiêu cũng không có nhìn được rõ, chỉ trông thấy A Kiểu đứng dưới gốc đào thét "A" một tiếng, rồi sau đó biến thành cây nấm nhỏ đỏ rực, "Vèo" một cái liền bị sư huynh mình nhét vào ống tay áo rộng.
14 A Kiểu là bị sư phụ đánh thức. Lúc tỉnh mồ hôi nhễ nhại, môi khép mở muốn nói chuyện, cảm thấy giọng cổ họng khô khan, phảng phất khàn khàn. Nàng lẩy bẩy run người, đợi sư phụ đi ra mới kêu lên một tiếng: "Sư phụ.
15
——
Tu vi của A Kiểu tăng vọt quá nhanh, Mặc Tầm nhìn không khỏi sợ hãi thầm than.
Nhưng Mặc Tầm là biết nội tình, hiểu được là do tiểu sư muội cùng sư phụ song tu.
16
Cả người A Kiểu ướt đẫm, không ngờ nước trong hồ Tam Sinh lạnh đến vậy.
Nàng chợt run một cái, nhích đến gần lồng ngực của sư phụ mình thêm mấy phần.
17 Một đêm này sư phụ chẳng qua là ôm nàng hôn nàng, sau đó cái gì cũng không có làm, chẳng qua khi mỗi lần nàng mơ màng tỉnh giấc là có thể nhìn thấy sư phụ nhà mình đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào nàng, ánh mắt xa xăm, dường như muốn nhìn đến mặt nàng nở hoa luôn.
18
——
A Kiểu khóc thút thít, khuôn mặt nhỏ tỏ vẻ ăn năn cầu tha thứ: "Sư phụ, đồ nhi không dám nữa. . . "
Tiêu Hành dừng lại, trán nhễ nhại ướt đẫm mồ hôi, nhìn tiểu đồ nhi co rút trong ngực mình, cuối cùng cũng không thể xuống tay nặng.
19 A Kiểu hưng phấn chạy vào Phù Hoa viện, thấy sư phụ nằm nghiêng bên giường, nhắm mắt dưỡng thần. Nàng ngơ ngác ngắm một hồi, lấy dũng khí bóp bóp mặt sư phụ vài cái, mới thấy sư phụ chậm rãi mở mắt.
20
Từ lúc gặp tên xấu xí xanh lè ấy, A Kiểu liền thường xuyên nằm mơ. Ngày đó nửa đêm nàng chợt mở mắt ra, nhìn sư phụ của nàng bên cạnh đang ôm nàng thật chặt, mới nhẹ nhàng kêu lên:
"Sư.