1 Mẹ tôi là một người khá hoàn hảo. Thực sự mà nói , chả ai bằng mẹ tôi. Bà là một người dễ tính , làm công an và nấu ăn rất ngon. Tôi thường coi bà như một vị thánh vậy.
2 Thằng Lâm là đứa bạn mà tôi thân nhất. Nó rất gan lì và vốn dĩ bởi nó có ông bố là một tay pháp sư cao tay , chuyên trị ấn những bùa ngải rất cao siêu.
3 Rồi màn đêm cũng trùm xuống. Đây là lần đầu tiên tôi lại ghét bóng đêm đến như vậy. Cả ngày trong đầu tôi chỉ nghĩ rằng mẹ tôi đang muốn gì ? Và nếu doạ tôi thì các thành viên khác có bị doạ không ? Nhưng lúc nào tôi xuống ăn cơm thì mặt ai nấy đều buồn rầu , bữa cơm của chúng tôi chẳng được hôm nào ngon.
4 Giờ ăn tối , mọi người ngồi vào bàn. Bố tôi chỉ thằng vào mặt tôi , nói :- tao cấm mày chơi với ba cái lũ mê tín dị đoan đó , tao thấy mày chơi là mày chết với tao.
5 Tôi chạy xuống nhà thật nhanh. Bố tôi đi qua tôi với ánh mắt quá kinh sợ. . . Tôi biết rằng ông đã biết mọi chuyện nhưng cứ từ từ tôi sẽ lấn tới và đảo ngược tình thế.
6 Nhóm tôi là một nhóm đã từng nổi tiếng khắp trường. Trong nhóm bao gồm 5 thằng : Hùng , Tuất , Huỳnh , Liêm và tôi - Khang. Trong số đó , 3 thằng đầu gấu nhất trường , cũng kiêm luôn phần tán gái rất giỏi - Hùng , Huỳnh và Liêm.
7 Buổi tối hôm đó , tôi lên face thì thấy tràn ngập tin nhắn chia buồn của Huỳnh. Bỗng tôi thấy Huỳnh đang ở trạng thái online , tôi giật nảy. Nhấn vào tôi thấy Huỳnh sắp nói chuyện với tôi.
8 Tôi chạy lên phòng , gọi ngay cho Hồng:- alo ? - Hồng nhấc máy - ừ , anh Khang đây. Có chuyện gì vậy em ? - hức hức. . . . Tao khổ quá Khang ơi , tao chết rồiii.
9 Biết hung thủ gây ra cái chết của Huỳnh chính là Hùng. Nhưng bằng cách nào ? Tôi bây giờ hoang mang vô cùng. Ai chả thế. Cứ đứng trước một câu cầu hai bên sắp gãy cũng hoang mang chẳng biết đi hướng nào.
10 Ngồi vào bàn ăn tối. Tôi cứ lo lắng hoang mang vô cùng. Không biết tối mai có tốt hay không , thằng Huỳnh có trợ giúp mình như nó nói hay không ?? Và thằng Hùng , nếu nó chết mình cũng sẽ ăn năn hối cải lắm.
11 Đã bao giờ bạn tự hỏi cuộc đời sẽ trốn tránh được thứ gì mình gây ra chưa ? Với tôi , nó luôn luôn là có nhưng hậu quả ra sao thì tôi không dám chắc. .
12 Mai ngồi phịch xuống , rồi quay lại chúng tôi. Nói :- giờ bọn mày định tính sao với cái xác ? - chắc là bọn tao để cho đến khi công an tạm dừng vụ án này lại sau đó tao sẽ đem ra thiêu nó - Sơn nuốt nước bọt - ok , tao sẽ cố gắng giúp bọn mày việc này.
13 Ở nhà chưa được 10" thì Sơn gọi :- alo ? - ờ mày gọi tao làm gì thế ? - đến nhà tao đi. . Tôi mệt mỏi bước ra khỏi nhà. Đến nhà Sơn , tôi thấy Sơn ngoắt đưa kí hiệu để tôi vào nhà.
14 Tích tắc. . Tích tắc. . . Tiếng đồng hồ đã khiến tôi tỉnh dậy. Tôi ngước lên nhìn đồng hồ đã đến 9h sáng. Tôi nhìn thấy Mai ngồi xú một góc tường , tay ôm đầu khóc thút thít.
15 Tiếng rầm đó khiến tôi giật nảy mình. Ghê rợn hơn nữa , chúng tôi nghe thấy tiếng bán cam của bà ấy. Cái tiếng nó rên rỉ từng hồi , nghe như nghiến răng như ai oán.
16 Cám ơn mn rất nhiều !! K ngờ là lượt đọc nó sẽ nhiều như vậy. . . Vì bận nhiều việc nên thời gian viết khá ít -> số lượng up sẽ ít dần ( độ khoảng 3-5 ngày /1 tập ).
17 Trời mưa phùn phùn. Từng giọt mưa cứ thế mà nặng hạt mà rơi xuống. . . Tôi nhìn bố tôi , ông có vẻ trầm ngâm. Ăn xong lần nào ông cũng vui vẻ lắm cơ mà ! Tôi tiến lại gần ông , tôi khẽ hỏi :- thưa bố , hôm nay chả lẽ cơm không được ngon ?Ông quay lại tôi , cười rồi xoa đầu :- do thời tiết chi phối cảm xúc bố quá.
18 Đi trên đường tôi khá run , và chả biết sao cũng khá hồi hộp. Tôi muốn xem cái xác của bà đó như thế nào , và mọi người nói ra sao. Đó chính là thứ làm tôi hồi hộp vô cùng.
19 - alo ? - tôi trả lời. - cứu taoo mày ơi - thằng Tùng thở hổn hển. . . - mày bị sao đấy ?Tôi nghe bên tai đó là sự im lặng. Rồi tôi nghe thấy tiếng đập từng hồi.
20 Không lâu sau , điện thoại bàn tôi reo lên. Tôi ngoảnh lên , lấy ngay chiếc điện thoại nói với giọng tức giận :- đủ rồi , mày muốn gì nữa ?- từ từ đã nào , mày trêu người khác thì được , cuộc vui chưa tàn đâu ? Mày muốn gặp người chính của cuộc chơi chứ ? Tôi nghe tiếng chó tru lên , tôi sởn da gà.