21 Buổi chiều im ắng đó , tôi đánh xe lại nhà ông Ba. Đứng trước cửa nhà thầy tim tôi đập thình thịch. Cũng chả hiểu sao ! Tôi cảm thấy sợ. . . Cái cảm giác đã ám ảnh tôi bao ngày nay.
22 Tôi tỉnh dậy , ngước thấy đồng hồ đã điểm 9h. Tôi ngồi dậy ôm lấy cái đầu như búa bổ. Tôi đau đầu kinh khủng , và dường như tôi chả nhớ chuyện gì đã xẢy ra.