61 Điệp vùng chạy ra phía bờ biển. Chuyện gì thế này? Hoàng…Hoàng…! Hoàng chính là Vỹ! Chính là người đã bỏ rơi cô, đã không gặp cô suốt 5 năm nay, không thể như thế, không thể như thế được!!!
Nhưng người đó đã chạy theo giữ tay cô lại:
“Điệp, hãy nghe tôi nói đã!”
Điệp quay lại, gạt mạnh tay Vỹ ra:
“Đừng có động vào tôi! Giờ thì tôi rất ghê tởm, tôi cực kỳ ghê tởm! Hóa ra tôi bị lừa một cách trắng trợn!!! Tôi không thể ngờ kẻ đã bảo tôi phải quên đi quá khứ, kẻ đã nói yêu tôi, sẽ bù đắp lại cho những nỗi đau của tôi lại là cậu - người đã khơi dậy nỗi đau trong tôi!”
“Điệp, thực ra…”
“Thực ra cái gì? Thực ra cậu chỉ lợi dụng tôi, coi tôi như một con robot muốn làm gì thì làm à? Cậu bỏ tôi thế đủ chưa, cậu ở bên Thanh thế đủ chưa mà sao còn dám trêu đùa tôi, lừa dối tôi? Cậu đóng kịch giỏi thật đấy, tôi còn không thể nhận ra nổi dù chỉ là một chi tiết nào! Sao, giờ cậu cứ nói đi, cứ nói tôi không được yêu Vỹ, không được có tình cảm với Vỹ đi! Tốt thôi, tôi sẽ không bao giờ nói những lời ấy đâu!!”
“Đúng, tôi không muốn cậu có tình cảm với Vỹ nữa!”
Điệp sững người.