41 Chương 41: Cố gắng được đền đáp Việc sang làm thí nghiệm quả là quá khó với Điệp. Ngày nào Vỹ cũng phải sang PVL với nó, đến việc ôn thi các môn khác cậu cũng phải vắt chân ngồi một góc vừa làm vừa trông Điệp, vì ở chỗ này cậu toàn dùng đồ thí nghiệm đa số rất nguy hiểm, có thể gây nổ thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
42 Chương 42: Cuộc thi Khoảnh Khắc Đầu Năm Ba ngày sau… Dù rằng không chụp cùng với Điệp, nhưng Thanh vẫn về giúp Điệp cùng chuẩn bị cho buổi diễn này. Trước hết là cần chụp ảnh đã, phải có kịch bản này, phong cảnh hợp này, trang phục này, người chụp tốt này, và phải sắp xếp thời gian cho hợp lý với bộ ảnh nữa.
43 Chương 43: Tiếng pháo Giao thừa Có rất nhiều ảnh tham gia ở trong cuộc thi này, chà chà hấp dẫn ghê! Cuối cùng ngày thứ 2 đã đến, tiết Chào cờ cũng sẽ công bố kết quả, vì chuẩn bị nghỉ Tết rồi.
44 Chương 44: Bất ngờ từ anh Bằng Màn pháo hoa đã kết thúc. Cả bốn đi bộ về. Ai cũng vui mừng phấn khởi, chỉ riêng Vỹ là rầu rĩ nhưng không ai để ý đến. Bằng hỏi Điệp: “Tết anh hứa cho em đi chơi rồi, ngày mai đi luôn không em?” “Anh à, em xin lỗi nhưng Tết này em không thể đi chơi với anh rồi!” - Điệp nghĩ đến anh thì lại buồn (mà không nghĩ đến Vỹ sao >o “Sao thế em?” - Bằng hỏi làm Thanh cũng quay sang.
45 Chương 45: Điều ước đêm sao Chiều. Gia đình Điệp vẫn đón Tết nhộn nhịp. Quang thì chơi cùng mấy người anh họ cũng trạc tuổi. Còn Điệp thì chẳng có ai, anh Bằng thì bận cùng bạn bè nên nó đành ra cánh đồng một mình.
46 Chương 46: Tết không có em Sáng hôm sau. Trời mùng 2 rất đẹp, nắng lên nên Điệp dậy sớm. Chà 6h rồi, chắc nó dậy sớm nhất nhà ấy chứ! Nhưng nó đã nhầm.
47 Chương 47: Ngọn lửa natri Đau đầu quá! Đây là đâu thế này? Trinh lờ mờ tỉnh dậy, và cuối cùng phát hoảng khi biết mình bị trói chặt. Nó đang nằm trong một căn phòng.
48 Chương 48: Người bạn tốt Cả trường như bị khủng bố khi biết đến cái tin: “ĐIỆP ĐỐT PHÒNG THÍ NGHIỆM CỦA VỸ!!!!” Ai nấy đều kinh hãi, thậm chí chúng nó rầm rộ kéo đến xem cái phòng thí nghiệm đã tan hoang ấy.
49 Chương 49: Làm rõ sự thật Đầu tháng 3. Trời mùa xuân ấm áp. Thanh đã mất một ngày, nhưng vẫn không thể tìm ra được một manh mối nào, dù rằng kẻ nó khoanh vùng thì đã có rồi.
50 Chương 50: Dũng cảm đối đầu Trinh vừa đi shopping về, diện đủ quần áo đẹp. Tâm trạng nó đang rất phấn khởi, mỗi khi vui là nó thường đi shopping mà chủ yếu là mua quần áo, váy vóc đủ kiểu.
51 Chương 51: Có khi nào rời xa? (*) (*) “Có khi nào rời xa” là tên một bài hát rất hay do nữ nhạc sĩ trẻ Tiên Cookie sáng tác, ca sĩ Bích Phương trình bày.
52 Chương 52: Cú giật điện Tháng 3 hoa gạo đi qua. Mùa xuân ấm áp cũng đã dần tạm biệt. Vậy là một tháng rồi… Bên cửa sổ lớp nhìn được ra cây hoa điệp vàng, có một cô bé đang ngồi đọc sách.
53 Chương 53: Chỉ cần có cậu (SUPER - ROMANTIC ĐÓ CẢ NHÀ) Sáng sớm. Trời tự dưng lại trở lạnh. Cứ tưởng rằng giờ cũng sắp hè rồi nên chẳng lạnh nữa, dè gì vừa bước chân ra khỏi cửa nhà đã run hết cả người rồi.
54 Chương 54: Sự hiểu lầm tai hại Vỹ trở lại là một tin sốc nhất cả trường. Một tháng nay cả trường đều buồn xo vì không còn được gặp hoàng tử đẹp trai nữa, đứa nào cũng lên chùa, lên nhà thờ cầu cho Vỹ quay trở lại.
55 Chương 55: Quyết định của bố Người đàn ông có thân hình cao lớn, để ria, gương mặt rất đẹp nhưng cực kỳ lạnh lùng đang nhìn về phía cậu thiếu niên và cô học trò.
56 Chương 56: Sự thật không thể tha thứ Chiều hôm đó, tại nhà Điệp. Điệp và Vỹ đang làm bánh bữa chiều. Úi da làm bánh cái gì chứ, bột bay tung tóe cả ra rồi đây này.
57 Chương 57: Nỗi nhớ rời xa Sáng ngày hôm sau. Trời vẫn mưa. Dù rằng không khí đã bắt đầu nóng lên, nhưng năm học chưa kết thúc nên tất nhiên vẫn không thể nóng như mùa hè được.
58 Chương 58: Những bông hoa mùa hạ Truyện ngắn và trang blog đó cùng cái tên: NHỮNG BÔNG HOA MÙA HẠ Ngày xưa, Thượng Đế đã tạo ra những bông hoa ùa hạ. Bông hoa thứ nhất có màu vàng rực rỡ như màu nắng hạ, được gọi là Hoa Điệp.
59 Chương 59: “Hãy để anh được gặp em…” NBHMH: Tôi yêu em! Á!! Cả bát mỳ ăn sáng của Điệp đổ ụp xuống cái bàn phím. Trời đất ơi bẩn hết rồi, mồm mép mình cũng như con mèo vậy! Điệp vội lấy khăn lau bàn phím, rồi gõ với tâm trạng như chết đứng: LoveHoa: Anh gõ nhầm cho ai ạ? NBHMH: Ko! LoveHoa: Vậy ý anh là…? - Điệp như chết thật.
60 Chương 60: Nắm tay đi đến ước mơ Điệp lên máy bay từ tối hôm trước, đến 4 giờ rưỡi sáng hôm sau nó mới đến nơi. Mặt Trời chưa lên, phía chân trời mới là một màu đỏ tía.