21 Chương 21: Niềm vui bên anh Trống vang lên. Buổi học đầu tiên kết thúc. Điệp bước ra ngoài cổng, bỗng một cánh tay giữ nó lại: “Cậu lại về nhà tôi sao?” – Vỹ đang ở trên chiếc xe đạp.
22 Chương 22: Tai nạn với Bằng Sáng ngày hôm sau, Điệp thức dậy với tâm trạng vui vẻ hơn bao giờ hết. Đầu nó tràn ngập hình ảnh của anh Bằng, nghĩ đến anh nó lúc nào cũng vui.
23 Chương 23: “Đừng để tôi gặp cậu nữa!” Trong bệnh viện. Trên chiếc giường của căn phòng bệnh màu trắng ảm đạm, một chàng trai đang nằm, mắt nhắm nghiền.
24 Chương 24: Tại sao lại ghét tôi? Điệp về nhà và giam mình trong phòng. Mẹ gọi bao nhiêu nó cũng bảo mệt để không đi ra. Suốt chiều, nó không hề ra ngoài.
25 Chương 25: Cô bạn của Vỹ Điệp chết lặng đi khi nghe giọng nói đó. Biết rằng Vỹ có rất nhiều bạn nhưng tại sao khi nghe một cô bạn gái gọi đến cho cậu cảm giác của Điệp lại vô cùng khó chịu.
26 Chương 26: Công chúa “Quyên Sinh” Điệp sững sờ nhìn cậu thiếu niên đứng trước mình. “Sao cậu lại…? Trinh đâu?” “Bạn ấy về bằng xe tôi. ” “Nhưng cậu quay lại làm gì?” “Cậu nghĩ tôi quay về vì cậu chắc? Tôi chỉ sợ cái bọn áo đen ở ngõ kia nó ra bắt nạt cậu thì tôi mang tội thôi!” “Áo đen nào?” “Chúng nó trốn rồi, nếu cậu biết thì đâu có dám ngồi đây lại một mình chứ? Mau về!” Rồi Vỹ kéo tay Điệp đứng dậy.
27 Chương 27: Phía sau là giả tạo Suốt buổi học ngày hôm đó, Trinh không hề biết đến trò đùa của Điệp, bởi vì Điệp viết đằng sau balô. Trinh rất hăng hái phát biểu, gây được chú ý tốt với các thầy cô mà không biết lũ bạn cứ nhìn mình mà cười, đặc biệt là những đứa ngồi sau nhìn rất rõ cái balô.
28 Chương 28: Hạnh phúc khi thành công Tối đó, Điệp đến thăm Bằng. Nó ló vào. Cái gì kia??? Con Trinh đáng ghét vẫn còn ngồi đó "quyến rũ" anh Bằng của ta sao!!?? Bằng đang nói chuyện với Trinh, nhìn thấy Điệp liền cười: "Em đến rồi à?" Nụ cười anh làm dịu đi cái tức giận của Điệp, nó cười đáp lại: "Vâng ạ, anh bảo tối gặp em mà!" Trinh khó chịu vô cùng, nó đứng lên chẳng chào hỏi ai, cứ thế đi thẳng, thậm chị còn cố tình đụng vào người Điệp nữa.
29 Chương 29: Quá khứ dằn vặt Hôm nay là Chủ nhật rồi, hura nghỉ học hôm nay, ngày mai ta có thể kiếm con 10 Vật lý đầu tiên. Kiếm được rồi, anh Bằng sẽ giúp đỡ, vậy là Điệp đi thi học sinh giỏi Sinh Học, để lại ánh mắt đầy ghen tỵ của Trinh và sự ngưỡng mộ của chúng bạn.
30 Chương 30: Cơn mưa giận dữ 6h45 phút sáng. Mẹ liên tục gọi: “Điệp! Dậy đi con, muộn học rồi!” “Vâ…âng…Mẹ cứ đi đi, con dậy đây!” Nhưng mẹ vừa đi, Điệp lại trùm chăn ngủ.
31 Chương 31: Hãy đứng lên bằng khả năng của mình Lớp 7B - lớp Quang, em trai Điệp. Cùng học một trường nhưng nói thực là Quang và Điệp chẳng hề gặp nhau, chỉ có về nhà là chí chóe.
32 Chương 32: Kẻ tám lạng người nửa cân Thời gian trôi qua thật nhanh, thời gian chẳng mấy chốc đã gần tới mùa đông. Những ngày cuối thu lạnh giá, con đường đi học giờ trải đầy những chiếc lá rụng vàng.
33 Chương 33: Cả đời biết ơn Điệp sững sờ. Trinh mỉm cười rạng rỡ nhìn Vỹ. Cô giáo nói: “Vậy thì Trinh sẽ được đi thi học sinh giỏi! Điệp, cô rất tiếc, nhưng em vẫn là một học sinh xuất sắc môn học của cô!” Mơ ước cuối cùng cũng sụp đổ rồi sao? Tất cả đã chìm xuống vực, mất tất cả không còn một gì nữa.
34 Chương 34: Trò nham hiểm bất thành Đông sang. Trời lạnh cắt da cắt thịt. Miền Bắc chẳng mấy chốc đã phủ đầy cái lạnh. Sáng sớm trời có khi xuống dưới 10 độ.
35 Chương 35: Chuông điện thoại oan nghiệt Vòng 2 của cuộc thi cũng được tổ chức ngay sau đó. Mùa đông đến càng lúc càng lạnh, thế nhưng Điệp không hề nao núng gì cả.
36 Chương 36: Buổi tham quan Thác Bạc 4h45 sáng. Chuông báo thức reo ầm ĩ. Đúng như lời anh Bằng nói, rét rét rét phải nói như là Bắc Cực và Nam Cực cộng lại vậy.
37 Chương 37: Ý chí không lùi Điệp được đưa ngay vào phòng cấp cứu để tăng nhiệt cơ thể. May là bác tài xế phóng rất nhanh và mọi người giúp đỡ nên không nguy hiểm đến tính mạng.
38 Chương 38: Câu chuyện của Trinh Mấy ngày sau cả trường xôn xao vì hôm nay Điệp đi học. Ai cũng tưởng Điệp đã “hy sinh” rồi nhưng không ngờ lại khỏi ngay thế.
39 Chương 39: Cuộc cá cược Ngồi vào lớp, mọi người đang nói chuyện rất vui vẻ thì bỗng nhiên Vỹ nhớ ra cái gì đó, quay sang Điệp: “Thôi toi đời rồi đó Điệp, ngày mai cậu phải kiểm tra bù đấy!” “Kiểm tra gì?” “Kiểm tra 1 tiết, Vật lý!” Điệp phát hoảng lên: “Cái gì????????? Ngày mai làm gì có tiết Lý?” “Nhưng cô giáo bảo mai cho cậu kiểm tra bù, vì không có tiết nào bù cho cậu cả.
40 Chương 40: PVL của Vỹ Điệp ra về với gương mặt vẫn cười ngoác đến mang tai, xung quanh vẫn là những lời khen không ngớt của chúng bạn. Vỹ đi cạnh nó, thấy nó cười lắm quá, thậm chí có lúc cười ha hả lên nên cậu liền “cắt” luôn: “Sắp thi học kỳ rồi đấy còn đứng đó cười!” “Người ta đang vui, nhắc đến thi học kỳ cụt cả hứng!” - Điệp gắt.