Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 150
Chương mới nhất: Chương 150
Cập nhật cuối: 8 năm trước
– Thằng khốn, biến đi cho khuất mắt tao!Vừa nói Quyên vừa quăng cho nó một cái nhìn khinh bỉ rồi choàng vai gã người yêu mới, vốn không xa lạ với nó lắm, rồ ga biến mất nơi cuối đường.

Danh sách chương Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!


Chương 81

81 Tuấn bị bà Nương sạc một trận te tua vì cái tội chuyên gia cúp làm – đi chơi cứ bắt hai thằng bạn làm dùm hoài. Mà nó biết tính ý bả, cái miệng la lối um sùm vậy thôi chứ bả thương nó lắm.


Loading...

Chương 82

82 Quyên choàng tay ôm cổ ba từ phía sau:

– Ba này, ba có thương con không vậy?

Ông Hùng kéo con gái lại gần, giật mình hỏi:

– Sao con lại nói vậy hả con gái? Tính xin tiền ba mua cái gì nữa phải không nè?- Ba cứ nghĩ xấu con không hà!

Sau khi chu mỏ ra phụng phịu, nàng ta lại kéo dài giọng nói:

– Ba ơi!- Gì nè con gái? Sao mỗi lần con nói chuyện với ba là tim ba đập mạnh liên hồi vầy nè…- Ba này! Ghẹo con hoài! Ba ơi, ba biết chú Tấn không?

Ông Hùng gật gù:

Biết chứ, có phải chú Tấn, ba thằng Tuấn, bạn trai con không? Chú ấy làm bên công ty Vạn Cát Tường chứ gì!

Quyên cười hì hì:

– Ba thấy anh Tuấn sao?

Ông Hùng cười:

– Cha, con gái ba coi bộ đang có triệu chứng… “mống chuồn” hay gì đây nè phải không?- Ba lại chọc con nữa rồi! Hay là mình rũ chú Tấn tới nhà mình ăn cơm đi nha ba!- Được rồi, nếu con gái ba muốn!- Vậy ba điện thoại mời chú ấy đi, tối nay con với mẹ ở nhà chuẩn bị!

Quyên hôn cái chụt lên má ba mình rồi biến mất ngay sau cửa, ông Hùng cười hề hề:

– Con gái thấy ba hết giá trị lợi dụng nên bỏ đi phải không?

Ông lắc đầu rồi tìm trong dan bạ số của ông Tấn:

– A lô, anh Tấn hả? Tôi Hùng nè, tối nay anh có rãnh không? Vậy hả? À… Tôi muốn mời anh chị tối nay qua nhà tôi mình dùng cơm đó mà.


Chương 83

83 – Mày đang làm gì đó? Mày chuẩn bị đi đâu đó?

Thấy con Hiền đang lục đục sửa soạn thằng Kỳ Trương vừa mới ngủ dậy bèn vội hỏi. Con Hiền hí hửng trả lời:

– Dạ, em đi chơi với anh Quân.


Chương 84

84 Mãi cho tới khi thằng Tuấn bước ra khỏi nhà nó mới bắt đầu chột dạ chuyện vừa nói với ba mình, hình như con Quyên đã bắt đầu đổi chiến thuật và quay sang tấn công phía những người lớn.


Chương 85

85 Quân thật sự sốc khi thằng quỷ Tuấn dám thẳng thừng nói ra chuyện đó với cả đám bạn, nó hầm hầm:

– Ăn nói vậy đó hả?

Tuấn cãi bướng:

– Có sao đâu? Có sao tui nói vậy?- Nhưng mà đó là chuyện của người ta, đời tư của người ta, nhóc thiệt là…

Tuấn hét lên:

– Nè, ông binh nó hả? Tui đâu có quan tâm tới nó, miễn là nó đừng có quậy phá tui thì tui có mà thèm để ý tới nó!

Đám còn lại sau phát biểu của thằng Tuấn đều im re như thể chúng vừa đón nhận một quả bom nguyên tử.


Chương 86

86 – Thiệt tình sống hai mươi mấy năm trời anh chưa từng thấy ai trên đời này vô duyên như nhóc cả!- Gì dzô dziên ông nội, có sao tui nói vậy hà!- Phải vậy không đó! Hay là giả mù sa mưa? Ai biết sau lưng anh: nhóc và con Quyên làm những gì chứ?

Tuấn nghe nhắc tới con Quyên bổng buồn rười rượi, bất chợt nó kéo tay thằng Quân sát vào bụng để người thằng Quân ôm chặt lấy nó, Quân mỉm cười:

– Vụ gì vậy? Nhắc cái nhớ rồi sao?…

– Ông Quân này!- Gì? Làm gì hình sự ghê vậy?- Ông có tin tôi không?- Tin…- Cám ơn ông thật nhiều!

Quân cười:

– Chưa nói hết câu chú ơi: Tin.


Chương 87

87 Nghe tiếng chuông con Quyên háo hức chạy ra giành mở cửa với mẹ mình, điều đó làm ông Hùng đang ngồi đọc báo trên bộ salon cũng phải khẽ nhìn sang, lắc đầu rồi mỉm cười một mình.


Chương 88

88 Quyên thấy mình đang giống như một người hùng vậy! Bởi vì sau tuyên bố của nó mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nó cả. Nó uỡn ngực ra nói lớn:

– Ảnh đang chơi trò Pede với thằng Pede kia! Ảnh chỉ là nạn nhân bị dụ dỗ, lôi kéo thôi hà! Gia đình mình phải nhanh chóng đưa ảnh thoát ra trước khi quá muộn!

Mẹ Tuấn hỏi lớn lên:

– Nhưng mà thằng đó là ai? Con đừng nói là…

Quyên gật đầu:

– Dạ đúng rồi đó cô! Thằng Quân đó!

Bà khẽ chau mày:

– Quân àh… Tại sao lại là thằng Quân?

Ông Tấn ước chi mình có một cái lỗ để chui xuống trước gia đình “đối tác bự”.


Chương 89

89 Vừa bước tới nhà ông hét lớn:

– Con bé Tư đi lên phòng đóng cửa học bài liền cho tao!

Lần đầu tiên thấy ba mình nóng giận và xưng “tao” như thế cô bé líu ríu nhanh chân chạy tọt lên phòng.


Chương 90

90 – Có chuyện gì mà ba mẹ lớn tiếng vậy?

Thằng Tuấn xuất hiện, nó ngạc nhiên và rất đỗi vô tư hỏi, đầu thầm nghĩ chắc là vợ chồng lâu lâu hục hặc chỉ cần con cái nói một chút chắc sẽ hết chứ gì.


Chương 91

91 Tuấn xem như vụ án của con Quyên thì mình đã… chiến thắng được ba với tỉ số: 1-0 nhờ vào vài tiếng bênh vực của mẹ. Bây giờ tự nhiên tới phiên mẹ nó nghiêm nghị khiến nó không thể nào khỏi chột dạ:

– Dạ! Chuyện gì vậy mẹ?

Ông Tấn chợt nhớ tới vụ án còn lại bèn lấy lại phong độ và khí thế nạt tiếp:

– Còn chuyện thằng Quân gì đó nữa là sao? Mày nói coi!

Tuấn tỉnh bơ nhún vai:

– Sao là sao ba? Chả sao cả? Thằng chả thì liên quan gì ở đây?- Mày nói coi, chiếc xe của nó ở đâu ra?- Xe gì?

Bà Tấn gạt phắt chồng:

– Ông thôi đi! Chuyện quan trọng ông không lo lại đi lo chuyện gì đâu không! Tuấn nghe mẹ nói nè! Con…

Tuấn ngơ ngác không hiểu chuyện gì cả? Cái gì mà chiếc xe? Xe gì? Sao có ông Quân trong đây? Vụ gì nữa đây? Con Quyên kỳ này chắc muốn ăn đập hay sao đây mà…

– Chuyện gì mẹ nói đi! Con không hiểu gì hết! Tự nhiên lại ấp úng là sao hả mẹ?- Con với thằng Quân đang chơi trò gì phải không?

Tuấn tròn xoe con mắt:

– Trò gì là trò gì? Con với ổng có chơi gì đâu? Sao tự nhiên ba mẹ hỏi vậy? Con Quyên lại nói bậy bạ gì nữa phải không?

Tuấn tỏ vẻ tức tối:

– Hết chuyện đi nghe lời con điên đó, nó ăn ở không đi nói tầm bậy tầm bạ! Bực mình ba mẹ quá! Tin lời nó rồi làm rần rần cái nhà lên!

Bà Tấn mỉa mai nhìn chồng:

– Sao? Ông… thấy sao? Tui nói có sai đâu?

Ông Tấn vẫn chưa hết nguôi ngoai, luôn tìm cớ làm cho ra lẽ, ông không tin thằng con trai của mình chút nào cả:

– Không có lửa sao có khói? Mày có cần tao kêu con Quyên qua đấy đối chấp không? Tao không tin là con Quyên nó dám giỡn mặt với tao!

Tuấn cười nhất quyết, trông cậu cũng không bình tỉnh:

– Con điên đó chuyện gì mà không dám làm, con cũng muốn gặp con đó, còn chuyện chiếc xe gì nữa là sao? Xe gì hả mẹ?

Bà Tấn mới nói:– Quyên nói con lấy tiền của nó và con mua cho thằng Quân chiếc xe đi học…-Cái gì?

Tuấn chưa chờ bà Tấn nói hết câu, bây giờ trông cậu đã có vẻ nổi-giận-thật-sự, cậu lao ra ngoài cửa nhưng ba nó đã cản lại:

– Mày chạy đi đâu đó!

Tuấn im lặng, nó nén cục tức xuống người, bà Tấn ngồi xuống ghế salon chống nạnh, vắt chân này qua chân kia nhìn chồng cười khẩy.


Chương 92

92 Bà Tấn đánh vào đùi của thằng Tuấn, môi bà cũng khẽ mỉm cười, một nụ cười mang nhiều ý nghĩa và cả hy vọng trong đó nữa:

– Nói năng vậy đó hả? Im để cho Quyên nói coi!

Quyên đứng dậy nói:

– Anh với thằng Quân là gì?- Là gì kệ tụi tao? Liên quan gì tới nhà mày? Mày nói coi chiếc xe gì?- Tiền đâu mà cái thằng nghèo đó có chiếc xe đi học? Không phải anh lấy tiền trong tài khoản của tui thì.


Chương 93

93 Con bất chợt Quyên vỗ tay, cười lên:

– Đó thấy chưa? Con nói rồi mà… Chú Tấn tin con chưa?

Rồi cô chợt phát hiện ra không khí sao im lặng đến độ đáng sợ vậy nè, ai ai cũng đằng đằng sát khí.


Chương 94

94 Tuấn giằng tay con Quyên:

– Mày khùng hả con kia, giờ vừa lòng mày chưa? Sáng mắt mày ra chưa? Cưới mày hả? Đừng có mơ nha con! Biến!

Quyên gào lên:

– Sẽ có ngày anh sẽ quỳ gối dưới chân tôi van xin và hối hận cho mà coi!

Tuấn nhảy tót lên xe le lưỡi:

– Lêu lêu, mơ hả con!

Rồi nó rồ xe biến mất để mặc con Quyên đang chửi thề ở đó:

– Thằng chó!

Hì… hên ghê, nhờ vụ cãi lộn đó mà mình có cớ… qua ngủ với ông Quân! Ui cha.


Chương 95

95 Quân lọ mọ đi xuống đất, mắt nhắm mắt mở kéo cái chốt cổng kêu cọt kẹt, quái quỷ thật sao con Duy Linh hôm nay không sủa mà lại quẩy đuôi nhỉ? Không lẽ là người quen tới tìm, ước gì…:

– Hả? Trời đất ơi! Ở đâu mà xuất hiện ở đây giờ này vậy chú?

Tuấn im lặng, mặt hắn đang xụ một đống, lầm lũi dẫn xe đi vào.


Chương 96

96 Bất chợt Tuấn xô thằng Quân ra:

– Ông nói vậy là sao?- Sao là sao nhóc? Anh đã nói rồi mà… mặc dù mình sẽ không còn quen nhau nữa, nhưng miễn mình còn yêu nhau là được!- Mệt! Ông đi mà yêu kiểu đó! Làm như phim! Tui thì không bao giờ!

Nghe thằng nhóc nói, dù rầu thúi ruột nhưng Quân cũng phì cười:

– Nhóc thì sao? Không thèm yêu nữa luôn àh?- Ừh! Yêu vậy yêu làm chi?

Quân hít mạnh một cái để thở ra, giờ cậu không muốn suy nghĩ gì nữa, đành phải trân trọng những thời khắc cuối cùng còn bên nhau này nữa thôi:

– Chứ nhóc muốn sao?- Ai biết! Tui mới hỏi ông coi tính làm sao bây giờ nè…- Thì anh nói rồi đó!… Chia tay!

Tuấn nghe hai từ “Chia tay” của Quân mà tự nhiên có thêm hai giọt nước mắt ứa ra mà cậu cảm nhận sự di chuyển của nó thật rõ ràng, nó ngơ ngác nhìn thằng Quân:

– Ông… ông thật sự muốn vậy àh?

Quân khẽ khàng gật đầu.


Chương 97

97 Quân đang ngủ say bổng cậu cảm thấy mình đang bị tác động ngay tại chỗ đó! Cậu nhăn mặt giơ nguyên bàn tay vào mặt nhóc:

– Để anh ngủ nghe chưa! Bực mình nhóc quá!

Tuấn nói:

– Dậy đi!

Quân làu bàu, ngáp dài:

– W….


Chương 98

98 Thằng nhóc này muốn mình chết vì nôn ruột hay sao đây mà… Quân bực mình khi thấy hắn vẫn giữ im lặng với mình:

– Giờ đi đâu nữa vậy?- Đi mua xá xị!- Chi?- Uống chứ chi!- Nhảm vậy!- He he he! Chút ông biết!

Tuấn hí hửng cầm hai lon xá xị về phòng nó, nó đóng cửa lại trong khi thằng Quân đã mất hết bình tĩnh:

– Giờ sao? Bao ăn sáng rồi đó, nhóc nói không! Không nói là… là…

Nó cười:

– Là.


Chương 99

99 – Quân ơi! Có ai kiếm nè!

Tiếng của mợ tám dưới nhà nói vọng lên, Quân lật đật chạy xuống…

– Chị vô nhà chơi! Em đi chợ chút xíu về!

Mợ tám đóng cửa cổng lại và đi mất, mẹ của thằng Tuấn đang đứng đó, mắt bà đỏ hoe thâm quầng, trông bà hết sức mệt mỏi.


Chương 100

100 Mẹ của Tuấn gật gù:

– Được rồi cô sẽ về suy nghĩ lại chuyện này! Cám ơn con! Có thể những gì con nói là đúng, cô đồng ý với con, nhưng sao con không nghĩ đoạn đường đó quá khó khăn hả Quân? Có ba mẹ nào mà không muốn con mình bước đi trên con đường thuận lợi nhất? Liệu tụi con có đủ sức để đương đầu và vượt qua tất cả không? Tại sao không cố gắng chọn cho mình một khởi đầu dễ dàng hả Quân? Cô tin chắc là vẫn có rất nhiều người như tụi con họ vẫn có gia đình, con cái và vẫn sống hạnh phúc đến suốt đời đấy thôi!

Quân cố gắng mỉm cười thật tự nhiên:

– Dạ con hiểu mà cô!

Mẹ Tuấn chồm tới phía trước thật gần Quân, bà đặt cả hai khuỷu tay lên bàn như muốn van xin cậu điều gì đó:

– Nhưng con nghe cô nói hết đã.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Thú Tính Đại Phát

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 17


Lạc Tâm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 19



Chính Là Cậu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11



Ngươi Là Yêu Quái Của Ta

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12


Quý Ngài Lảm Nhảm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 19


15P, 7H, 6SM Đích Cố Sự Đại Tập

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 28


10 Số Thập Phân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 77