Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 150
Chương mới nhất: Chương 150
Cập nhật cuối: 8 năm trước
– Thằng khốn, biến đi cho khuất mắt tao!Vừa nói Quyên vừa quăng cho nó một cái nhìn khinh bỉ rồi choàng vai gã người yêu mới, vốn không xa lạ với nó lắm, rồ ga biến mất nơi cuối đường.

Danh sách chương Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!


Chương 101

101 Sau một hồi nói chuyện mẹ của Tuấn mới chợt nhớ ra là thằng con trai của mình đâu mất tiêu rồi, bà bèn hỏi Quân:

– Ủa? Nói chuyện với con nãy giờ quên mất, Tuấn đâu rồi Quân? Nó ngủ chưa dậy àh?

Quân cũng giật mình, cậu gãy đầu:

– Dạ không, nó mới chạy đâu đó ra ngoài đấy ạh.


Loading...

Chương 102

102 Vừa khép cổng tiển hai mẹ con họ về, Quân cũng lục đục lên phòng sửa soạn đồ đạc và tất tả khăn gói về quê như đang trốn chạy một điều gì đó. Có lẽ… từ nay cậu sẽ không còn ngủ lại nhà cậu mợ tám ở Phú Lâm nữa… thậm chí là sẽ chuyển trường nữa không chừng! Không phải cậu muốn buông xuôi mà chẳng qua là cậu cần có thêm một khoảng thời gian nữa để suy nghĩ.


Chương 103

103 – Dạ gần tới rồi đó chú!

Theo lời con Quyên ông Tấn quyết định đi một chuyến về nhà gặp mẹ thằng Quân để nói cho ra lẽ mọi chuyện mới được. Không thể để cho con mình bị trù quến như vậy được? Liệu có sự nhúng tay của mẹ nó ở đằng sau lưng không nhỉ? Con Quyên đã phải gọi điện thoại hỏi thăm đường ai đó mấy chập mới về được tới cái xứ nghèo nàn, bẩn thỉu này.


Chương 104

104 Cái con nhỏ đậu xe đầu hẻm nhìn sao quen quen nhỉ? Và hình nó cũng lườm lườm nhìn mình nữa, hình như có gặp nhau ở đâu rồi thì phải? Mà trong hẻm này đâu có mấy nhà đâu ta? Nó bà con với ai trong khu này àh? Hèn chi thấy quen quen! Quân cảm thấy thật nhẹ nhàng, thoải mái mọi khi về tới nhà.


Chương 105

105 – Alô! Nhóc iu hả?- Gì vậy ông nội! Trưa nắng khùng hả?- Anh nhớ em quá hà!- Gan quá ta, dám gọi điện cho tui nữa ha! Êh, nãy mẹ tui nói gì với ông vậy?- Mẹ nhóc thì nói gì? Ba nhóc vừa mới ở nhà anh về với con Quyên nè?

Tuấn hoảng hốt:

– Hả? Ba tui với con Quyên? Sao sao có chuyện gì? Nói tui nghe coi?- Rãnh hem?- Có làm gì đâu!- Đi chơi không?- Đi đâu? Sợ bả la quá! Tự nhiên thấy bả nghiêm nghiêm cái… sợ!- Không muốn nghe kể chuyện àh?- Muốn chứ! Muốn, kể cho tui nghe đi!- Xuống nhà anh đi!- Trời! Về quê hả? Xa chết bà? Nắng nữa cha!- Chắc qua nhà con Quyên gần hơn đúng không?

Tuấn cười hí hửng trong điện thoại:

– Ghen kìa!- Không xuống thì thôi! Phim hay mà không coi đừng có trách! Sau này cũng đừng kiếm tui nữa nha! Có chút xíu nắng mà cũng… Vậy mà nó nói nó yêu mình!

Quân mỉm cười, cậu giả bộ giận dỗi, tội nghiệp thằng nhóc cuống quýt lên:

– Xuống… xuống mà… mệt ông quá! Làm gì như con gái vậy? Thấy gớm quá hà!

Quân cúp điện thoại mãn nguyện: “Hà, hà, khá lắm thằng nhóc con, anh đang bực mình và tìm ai đó để chửi đây! Mày xuống đúng lúc lắm! Cha mày chọc tao điên lên thì kỳ này mày xuống đây lãnh quả nha!” Phải như vậy Quân mới cảm thấy nguôi ngoai chút ít trong lòng! Kệ mình quá đáng thì kệ mình đi, dù sao đó cũng là con người thật của mình mà.


Chương 106

106 Quân đang ngủ thiu thiu bên chân mẹ thì có tiếng thở hổn hển xông vào nhà.

– Dạ con thưa… bác!

Mẹ Quân thở dài nhìn thằng Tuấn:

– Tuấn đó hả con! Ngồi chơi đi! Để bác kêu nó dậy!- Dạ thôi, bác làm gì làm đi để cho ổng ngủ đi bác! Con nằm xuống ngủ chung! Mệt quá trời! Đi đường nắng muốn chết! Hì hì!

Vừa nói Tuấn vừa tự nhiên mở tủ lạnh nhà thằng Quân lấy cái bình ra tu một hơi.


Chương 107

107 Nhóc Tuấn bỏ mặc hai người lớn đang tính nói tiếp điều gì đó, cởi phăng cái áo, tuột cái quần jean hất bừa xuống sàn và lao vào mưa la hét! Thằng Quân cũng đi vào mưa và đuổi theo.


Chương 108

108 Bốp!

– Thằng mất dạy! Mày đi đâu nguyên đêm qua mà giờ này mới về hả?

Ông Tấn cung một nấm tay thật mạnh vào vai của thằng con trai mình khi thấy nó vừa huých sáo, vừa nhảy cà lửng tửng từ ngoài cửa vào trong khi ông đang muốn điên loạn lên sau cuộc gặp gỡ ở nhà thằng Quân, nó khúm núm lí nhí, thật chả giống nó như bình thường chút nào:

– Dạ ba tha lỗi cho con!- Tha cái gì? Tao hỏi mày đi đâu! Mày trả lời cho tao nghe coi!- Dạ ba ơi con lỡ dại! Ba tha lỗi cho con!

Ông Tấn không còn bình tĩnh nữa:

– Mày mất trí rồi hả thằng kia! Tao hỏi mày đi đâu mày trả lời cái gì vậy hả?

Đang co ro, lo sợ bổng nhiên thằng Tuấn giật mình sau câu hỏi của nó, nó mỉm cười nữa chứ, thật là muốn điên lên với con với cái, nó cười:

– Ủa ba hả ba? Ba khỏe không? Con rót nước cho ba uống nha!

Ông kéo lỗ tai nó lại, tát một cái thật mạnh:

– Mày đang giỡn mặt với tao hả? Có phải mày mới ở nhà hai má con thằng khốn đó về không?

Tuấn ngạc nhiên:

– Dạ? Thằng khốn nào ba?

Ông Tấn giật mạnh cái tai cho thằng Tuấn ngã nhào xuống ghế.


Chương 109

109 – Mẹ!

Tuấn từ trên gác cậu chạy xuống, cậu giãy chân đành đạch:

– Mẹ, nói vậy mà nghe được đó hả? Con chứ có phải là Thúy Kiều hay Thúy Nga Ba-Ri-Bai-Nai đâu mà mẹ ép duyên như vậy hả? Được rồi! Nếu ba mẹ đã muốn vậy thôi kiếp này con xin lỗi ba mẹ con bất hiếu.


Chương 110

110 – Tuấn! Tối nay tao sẽ mời gia đình con Quyên qua nhà mình ăn tối đó, mày liệu hồn!

Tuấn đang nằm chèo queo ở trên ghế salon coi… phim hoạt hình cũng ậm ừ, ập ực:

– Dạ, nếu chỉ ăn tối thì không sao!

Ông Tấn nói:

– Và bàn cả chuyện đám cưới của tụi bây nữa!

Tuấn bỏ đi lên gác, làu bàu:

– Cái đó hên xui! Con còn chút xíu mà cưới xin cái gì! Chán ba quá!

Bà Tấn liếc nó:

– Vậy cưới thằng Quân cho mày được không?

Tuấn le lưỡi:

– Dạ cái đó con chịu liền!

Rồi nó biến lên gác.


Chương 111

111 Tuấn thầm bực mình trong bụng! Con quỷ này dẫn mình đi đâu mút chỉ cà tha ở đây vậy nè, ác một nổi đó lại là đường về nhà ông Quân mới đau chứ! Làm nó nhớ da diết rồi nè! Thằng cha đó hổng biết có nhớ nó hay không nữa.


Chương 112

112 – Nè tới rồi đó, ngó cho đã đi rồi về!

Tuấn bực dọc dừng xe lại và nhảy xuống ngay khi vừa tắt máy. Nó muốn tránh cái vòng tay cứ xà nẹo xà nẹo lấy nó của con Quyên ghê.


Chương 113

113 Mười một giờ rưỡi khuya hôm đó, Quân vẫn còn… chưa ngủ được. Quái quỷ thật, nó nhớ nhóc hay nó đang lo cho nhóc, liệu con Quyên có giở trò gì với nhóc không nhỉ? Mà tại sao mình lại phải cứ tốt lành với cái ông già vốn dĩ đâu có ưa gì mình chứ? Tại sao không kêu nhóc cứ để mặc kệ ba nó đi.


Chương 114

114 Ha ha vậy là tình hình đang diễn ra khá thuận lợi thì phải, mình đánh vô ba nó là đúng hướng rồi, thật không ngờ thằng Tuấn lại có thể dể dàng bị khuất phục đến như vậy dù chỉ là mới trong chiêu đầu tiên.


Chương 115

115 Quân mắt nhắm, mắt mở cốc đầu thằng Tuấn:

– Nhóc đó nha! Hôm qua quậy khủng khiếp, anh mệt quá nè, gượng dậy không nổi luôn rồi nè, bắt đền đó!

Tuấn mắt còn nhắm, cái tay còn vọc phá lè nhè nói như người say:

– Không biết nữa, nhưng mà tui thấy… thương ông quá hay sao mà… nó sao sao áh, khó tả cảm giác đó ghê! Hay là giờ ông… “ấy” tui nữa đi!

Quân đá nó ra:

– Dẹp đi, như vậy còn chưa đủ hả.


Chương 116

116 Tuấn và Quân liều mạng hai thằng bỏ xe lại trên kén, quần áo điện thoại cũng vứt ở đó luôn chúng nhờ con lớp trưởng mượn một chiếc xuồng ba lá nhỏ của một người quen trong xóm và con dao phai tung tăng leo lên đó đi dọc dòng sông đốn dừa nước.


Chương 117

117 Quân như muốn độn thổ. À lộn. . độn Thủy chứ. Nó xoay người qua, hất thằng nhóc Tuấn ra khỏi người mình, như đang trốn chạy điều gì đó. Cả hai thằng cùng ngã về một phía mạn xuồng… nên tất cả lật úp xuống dòng sông.


Chương 118

118 Quân từ bụi lục bình giơ tay lên ra hiệu chèo xuồng tới rước nó. Vậy mà trên xuồng dưới sự điều khiển thoăn thoắt của thằng Tí chiếc xuồng nhanh chóng ngược dòng lướt về kén một cách tài tình.


Chương 119

119 – Nè. . nè. . cái nhà này nè, không tin chú vô hỏi đi! Có người thấy anh Tuấn xuất hiện ở đây thật mà!

Ông Tấn hung hăng xông thẳng vào cổng nhà lớn giọng:

– Bà gì mẹ thằng Quân đâu rồi?

Mẹ Quân vừa bước ra thấy bóng người đàn ông quen thuộc là lưỡi muốn quíu lại, bà run run bước lên thật nặng nề, ông Tấn ngó dáo dát xung quanh khi biết chắc là mẹ thằng Quân đang ở một mình rồi lớn giọng:

– Bà là cô giáo mà sao kỳ quá vậy? Tôi đã nói là cấm con bà giao du với con tôi, bà.


Chương 120

120 Tuấn móc điện thoại nó ra, mười mấy cuộc gọi nhỡ của ba, nó bèn điện thoại lại hỏi:

– Có chuyện gì mà ba điện cho con dữ vậy?

Giọng ông Tấn gầm lên:

– Chuyện gì hả? Mày gây ra chuyện lớn rồi thằng ôn kia, mày về đây ngay tức khắc, không là tao giết mày!

Tuấn ngạc nhiên:

– Nhưng mà chuyện lớn là chuyện gì hả ba, ba phải nói cho con biết trước?- Mày đừng có hỏi vòng vo nữa, về nhà ngay tức khắc, không là tao chết!

Tuấn làu bàu:

– Vậy chắc là không có gì quan trọng lắm nên ba không thèm nói thẳng ra chứ gì? Chiều con về!

Sau đó Tuấn cúp máy cái cụp le lưỡi cười kể với thằng Quân:

– Tui ghét nhất là ai nói chuyện úp úp mở mở, có gì nói đại đi, hối thúc mà mập mờ kiểu ba tui là chết với tay tui ngay! Ha ha ha!

Tất nhiên năm giây sau ba nó điện thoại lại cho nó, câu đầu tiên là chửi nó thậm tệ, nó tỉnh bơ:

– Thì có gì ba nói con mới biết mức độ quan trọng của nó mà xử lý chứ!- Vậy thằng cha mày chết mày có chịu về ngay không? Hả thằng mất dạy kia, mày đang muốn giết chết tao có phải không?

Một lần nữa thằng Tuấn chọc điên ba thêm:

– Ba ơi, ba đang nóng rồi, bình tỉnh đi rồi ba con mình nói chuyện.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Chú Ái Tinh Không

Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 283


Bất Tố Ly Thương

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 84


Nếu…

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 30



Ái Thượng Giả Diện Trợ Lý

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12



Khí Ma Hãm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 26


A Bird May Love A Fish

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 2