81 Xuân đến thu đi, mai vàng mấy độ.
Bên ngoài Nguyệt Hoa lâu có một thiếu niên cứ đứng mãi bên kia đường, khi bầu trời sẩm tối, lầu trong bắt đầu mở cửa buôn bán, lại nghển cổ ngó nghiêng vào bên trong.
82 Ngoài trời nắng vàng oi ả, hàng nghìn vạn tia sáng thi nhau vắt vẻo qua ô cửa, nhuộm vàng cả mặt sân.
Quả là cái mùa dễ gây mệt nhọc, Nhạc Sơ ngáp, nhìn Yến Cửu đang lật tung đống biên niên sử bèn hỏi: “Đang xem gì mà chăm chú thế?”
“Vài ba chuyện cũ không rõ ràng.
83 Mới sớm tinh mơ mà rừng già đã vang vọng từng tiếng gầm gào.
Một con hổ đang đuổi sát nút một chú thỏ con ranh mãnh, sau khi rượt nhau hết nửa cánh rừng, dồn được bữa sáng thơm ngon vào một lùm cây rậm rạp kín bưng, nó nhe nanh gầm lên “Grào grào” hăm dọa.