21 Ăn nước no nê, Nhạc Mạt dẫn em dâu và cháu trai về phủ trước, Bản Vương cùng Yến Cửu Yến Tứ đi tản bộ phố phường.
Đang lúc ngày xuân, đường phố tấp nập người qua lại, rộn ràng đông vui và náo nhiệt vô cùng.
22 Mấy hôm sau, đoàn người tới Hoa Thành, quả không phụ danh tiếng, trong thành bạt ngàn sắc hoa thi nhau đua thắm, muôn màu vạn trạng.
Dọc đường đi, hoa đào nở rộ, đỏ rực đường trường, hệt như chốn bồng lai tiên cảnh.
23 Được hôm thời tiết xanh trong, xuân hoa rực rỡ, không ra ngoài du chơi thì thật là phí của giời.
Bản Vương trở về nhà trọ, sang gõ cửa phòng Diêu Thư Vân, nhưng đợi mãi không thấy hắn ló mặt ra, thế là tự túc đẩy cửa đi vào, hất tung chăn lên.
24 Vào trong phòng, Thư Cảnh Càn sai người dâng trà, đích thân rót mời Bản Vương và Diêu Thư Vân, “Chẳng hay hai vị tiên sinh từ đâu tới?”
“Kinh thành.
25 Cơm trưa xong, nhân lúc đợi tiểu nhị thu dọn bát đũa, Bản Vương dò hỏi “Nghe nói trong khe Thiên Thủy có giao nhân?”
“Ầy. ” – tiểu nhị vẩy khăn, “Truyền thuyết thôi, đừng cho là thật.
26 Một buổi tỷ võ kén rể đang êm đẹp của người ta đã bị mấy người chúng ta phá rối.
Vậy mà Yến Cửu chả có tí áy náy nào, còn rất huênh hoang giơ tay chặn lại bảo: “Ta không lấy.
27 Thư Cảnh Càn mang tiếng là Tửu Thánh mà say rồi thì tính tình xấu tệ.
Đâu chỉ lè nhè mắng nhiếc cái gã phụ bạc kia, còn tiện thể vung tay vẩy chân hất vỡ một bình rượu, “Chỉ là cái con cá chép bự lưu manh mà cũng dám bỏ rơi ta!”
Đấy, Bản Vương còn chưa kịp khảo mà hắn đã tự xưng hết rồi.
28 Một mình đến khe Thiên Thủy, Bản Vương lại ngồi trên tảng đá trơn nhẵn kia, nhìn mặt nước dập dềnh ánh sáng, lấy bội kiếm gõ gõ lên tảng đá, “Ra đây. ”
Đợi một lúc không thấy gì.
29 Thư Cảnh Càn cam chịu nhắm nghiền hai mắt, lại nhận ra hàm răng sắc bén kia chẳng đâm thủng làn da mình như đã tưởng, chỉ nhẹ nhàng day cắn chút thôi, sau đó còn thè lưỡi liếm liếm đầy tình dục.
30 Mặt nước dập dìu, ánh trăng sáng tỏ.
Một hồ nước trong, một bầu tình ý.
Rõ ràng là bị bắt ép giao hợp, lại vì Giao nhân dịu dàng khác thường mà không có bao đau đớn.
31 Là một loài hung thú, Giao nhân không biết những lời tỉ tê đường mật.
Chỉ dùng ngôn ngữ đơn giản nhất, cùng giọng điệu lưu manh nhất mà nói với Thư Cảnh Càn, “Ta thích cơ thể ngươi, và cả ngươi nữa.
32 Cuối cùng tửu phường cũng không được xây.
Vì Thư Cảnh Càn khóc lóc ầm ĩ bảo trong núi có yêu quái, yêu quái ăn thịt người.
Vì muốn thêm phần hiệu quả, nó dẫn Thư Minh Lan và nhóm tiểu nhị đến nhìn chỗ hài cốt Giao nhân bày bố trước đó, chỉ vào đống xương trắng bảo, “Đây này, người bị ăn thịt đó.
33 Đó là toàn bộ ký ức của Thư Cảnh Càn về Giao nhân.
Kỳ thật trước khi mất trí nhớ, lời đã nói đều là thật — Ta thích ngươi.
Nhưng ta, vẫn quên ngươi.
34 Kể từ đó, Thư Cảnh Càn bận mải ủ rượu, Giao nhân vội vàng tu luyện.
Họ vẫn gặp nhau, tỉ tê những ân ái giữa nam nhân, làm những việc mà tình nhân hay làm.
35 Bản Vương đi một chuyến đến miếu thần, giao chiếc vảy cho Địa Mẫu nương nương.
Nàng là người cai quản âm dương, sinh sôi vạn vật, nên được gọi là Địa Mẫu.
36 Xuân dược có tác dụng rất nhanh, Lâm Khê uống vào thì bắt đầu khó chịu, vừa dùng móng cào cấu cánh tay mình, vừa đập đầu vào lồng sắt, muốn dùng nỗi đau để giữ tỉnh táo.
37 Quá trình chữa cho Lâm Khê tương đương với giết gã, sau đó đắp nặn lại cơ thể cho gã.
Quá trình này quá mức khắc nghiệt, phải chịu đựng ngọn lửa thiêu đốt thân thể và nỗi giày vò như hàng vạn mũi tên xuyên thấu.
38 Về tới quán trọ, những tưởng Yến Cửu sẽ véo lưng, hỏi tội ta, nào ngờ nó lại kéo tay Bản Vương, khéo léo bảo, “Hoàng Thúc, chắc chưa ăn trưa phải không, ta sai đầu bếp làm vài món cho ngươi nhé.
39 Bình thường ra, mỗi khi Bản Vương gặp chuyện, quá nửa là có liên quan đến đám cựu thần cáo già trong Triều đình.
Chẳng hạn như Hình bộ Thượng thư Lý Minh Khải, Binh bộ Thượng thư Từ Hoài, Thừa tướng Triệu Vô Lượng, hay Tướng quân Lưu Quảng, vân vân và vô số.
40 Tới cung Phượng Linh, Bản Vương gặp được vị nam Hoàng Hậu trong truyền thuyết — Văn Nhân Thiện.
Những tưởng y phải chùm khăn, tóc đội trâm cài, mặc trang phục phụ nữ, nhưng không, y chỉ mặc chiếc áo trong vàng nhạt, bên ngoài lồng áo trắng, trông sạch sẽ và nhẹ nhàng, không chút nữ tính.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 54