81 Ngọc Mỹ sau câu nói của tôi thì vẻ mặt lại càng thêm đáng ghét , dù vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng hẳn là cô ta đã muốn đánh nhừ tử tôi ra rồi. Chịu thôi, ai bảo cô ta tự cho mình cái quyền phát biểu bậy bạ về người khác cơ chứ.
82 Những lọ thủy tinh trong suốt rải đầy cánh hoa hồng dập dờn trên nước, được đặt trên mặt bàn dài rộng. Món ăn đặt xung quanh, pha mùi thơm nức mũi. Trên giá đựng tinh xảo, những chiếc nến thơm nhỏ từng giọt sáp ,hương phả ra , đặc quánh nơi gian phòng yên tĩnh.
83 Những đợt nắng ban trưa đổ xuống con đường náo nhiệt đầy xe cộ đang tấp nập qua lại. Chiếc xe thể thao màu xám bạc dừng lại trước vạch đèn đỏ. Làn hơi lạnh mát dịu trong xe bao phủ lấy không gian yên tĩnh.
84 Căn phòng được bao quanh bởi những bức tường phối màu tươi sáng. Chiếc rèm cửa màu xanh dương che bớt đi ánh nắng gay gắt bên ngoài. Không gian yên tĩnh loáng thoáng tiếng rên rỉ : - Anh Duy Phong, em không chịu được nữa ! Nằm rên chiếc giường chất đầy gấu bông đủ các kiểu, vẻ mặt Vy Anh nhăn nhó đầy khó chịu, không ngừng than vãn.
85 Lúc Duy Phong trở lại, trên tay anh cầm một thứ màu hồng. Vy Anh ngồi trên giường vẫn đang với tay ra sau lưng giằng co với chiếc váy. Tay ngắn ! Ánh mắt anh ngập tia cười bước đến, đặt vật đó vào tay Vy Anh.
86 Xế chiều …Ánh tịch dương nhẹ nhàng đáp xuống căn biệt thự tráng lệ. Trong bể bơi rộng lớn, làn nước xanh rẽ một đường thẳng tắp. Vy Anh với gương mặt ngái ngủ, lê chân đất dạo trên lớp đá lành lạnh… - Anh Duy Phong, anh có ở đây chứ ? Không có tiếng trả lời … Vy Anh ôm khăn tắm, áo choàng tắm mà mẹ Hoàng đưa cho, mắt ngơ ngác nhìn quanh quất.
87 - Hội nghị thế nào hả anh ? – Bà Diệp cẩn thận treo chiếc áo vét lên tủ , nhẹ nhàng hỏi. - Nói sao nhỉ ! Thành công tốt đẹp có điều là không đáp ứng được tiêu chí đưa ra cho lắm.
88 Một chiếc xe thể thao màu xám bạc lao thẳng vào sân trường, đậu ngay ở khu vực dành cho giáo viên. Khắp trường dậy lên tiếng hò hét ầm ỹ, kéo theo sau đó là chuỗi âm thanh dồn dập của những tốp học sinh đổ bộ xuống hành lang và cả tiếng rầm rập thô bạo phát ra khi những cánh cửa sổ phòng học bị mở tung.
89 Vy Anh khóc, nước mắt cay xè thi nhau ứa ra, từng đợt một đem theo sức lực của cô trút bỏ. Cả người cô mềm nhũn, thân xác tê dại tựa như đã mất đi hết mọi cảm giác.
90 - Chết tiệt ! Lại cái tên Bùi Quang chết tiệt ! Những tiếng chử. i thề được văng ra từ một đám thanh niên đang cưỡi trên môtô phân khối lớn, mắt họ hướng về chiếc siêu xe màu đen đã lấn vạch đích.
91 Khoảng vườn ba lá mang hương thơm nhè nhẹ lan toả khắp căn biệt thự. Vy Anh ngồi trên chiếc xích đu gỗ, mắt đờ đẫn nhìn đăm đăm ra ngoài cửa, vẻ mặt bồn chồn không yên.
92 - Sao vậy ? – Duy Phong nghiêng người lấy đi chiếc máy đen từ tay Vy Anh. - Em …- Vy Anh ngơ ngác, cô không hiểu tại sao mình lại như thế. Chỉ có cảm giác Phạm Trường Doãn kia rất quen thuộc với cô.
93 - Anh làm gì hả ? – Vy Anh hét ầm lên, cô đẩy Duy Phong ra. - Đừng ồn ! – Anh vứt hẳn chiếc áo khoác mỏng xuống sàn rồi nhìn cô …cười quỉ mị. Vy Anh hoảng hốt lấy tay che ngực, nói năng không rõ ràng : - Anh …anh định làm …gì gì đó với em hả ! Em cấm anh ! Duy Phong nhướn mày rồi tay anh vuốt nhẹ má cô : - Tại sao cấm ? Vy Anh nín thở, cầm gối ném vào người anh : - Đồ sở khanh ! Duy Phong tiến sát lại gần cô, gương mặt điển trai của anh mang theo sự mờ ám cận kề với môi cô, anh lại cười , thì thầm : - Thế có phải là anh nên làm gì gì đó với em không ? Vy Anh như sắp khóc, cô căng thẳng đến mức bấu lấy ga giường nhưng vẫn cao giọng : - Em …không sợ đâu ! Em sẽ…giết anh nếu anh làm thế với em ! Duy Phong nhét cô vào chăn : - Em lạnh thật ! – Rồi anh nheo mắt – Nếu em thích thì cứ làm gì gì đó với anh.
94 Trên bãi cát mịn và êm, Duy Phong cõng trên lưng Vy Anh đi dọc theo bờ biển. Nắng lung linh vờn theo từng ngọn sóng, tiếng cười đùa râm ran của những đám đông vang theo gió.
95 Sau cuộc thanh trừng ở bãi biển, Vy Anh đã hôn mê suốt một tuần liền, dù mất đi ý thức nhưng cô vẫn luôn cảm nhận được khối ấm áp truyền đế bởi cô nắm lấy tay Duy Phong rất chặt.
96 Chiếc cửa phòng màu xám được mở ra , trong bóng tối vang lên tiếng cười khúc khích. - Đừng ồn ! Tiếng cười ấy lớn dần hơn khi có giọng trầm hạ thấp xuống những âm cảnh cáo.
97 Nắng hè trong veo rải khắp sân trường, Duy Phong dắt Vy Anh đến ghế đá thì mới dừng lại. Hôm nay Vy Anh chính thức nhập học sau khi kì nghỉ hè kết thúc và tâm lí của cô đã ổn định phần nào.
98 Qua chiếc rèm cửa màu xanh, từng ánh nắng chiếu lên đôi mắt đang nhắm nghiền và bầu má phụng phịu. - Dậy đi. – Duy Phong lôi tuột chiếc chăn ra khỏi cô rồi bế cơ thể mềm mại dậy.
99 Duy Phong uống ực một hơi ly rượu rồi tiếp tục làm việc. Hôm nay, chú Duy Thức đã đến tận đây để tìm anh, kể về việc ông đã lọt vào B. C như thế nào. 8 năm trước, khi BC thành lập, anh đã lập tức điều Nguyên đi dò tìm tung tích về Hoàng Duy Thức và đã tóm gọn được mọi hành tung của ông.
100 Vy Anh cúi gằm mặt đi nhanh lên tầng, tránh ánh mắt đầy thắc mắc của bố mẹ và ông bà Hoàng. Vì đi quá vội nên cô đã đâm sầm vào người đang đút tay vào túi đi xuống.