201 Hào quang vô hình bừng sáng, lời vịnh xướng hồi vang trong thiên địa, hội tụ thành một cỗ ý niệm hướng đến Lăng Lạc Viêm. Viêm hỏa trên đầu ngón tay đã xuất thủ, Lăng Lạc Viêm không nghĩ rằng có người có thể làm cho viêm hỏa của hắn tạm dừng, chỉ trong một khắc bị âm thanh vịnh xướng vây quanh, những từ ngữ không ngừng lặp đi lặp lại, giống như có một cỗ lực lượng nào đó đang chui vào đầu hắn, thâm nhập vào đáy lòng.
202 Ầm vang một tiếng, không biết tiếng sấm bắt nguồn từ nơi nào, không thấy tia chớp, duy nhất chỉ có tiếng gầm vang như đang giáng xuống đỉnh đầu, âm thanh nổi lên, những hạt cát phiêu diêu giữa không trung giống như bị trọng lực áp chế, tự động cùng nhau rơi xuống mặt đất, lời vịnh xướng vang lên chỉ trong chớp mắt.
203 Không gian bị xé rách, kết giới vỡ vụn, hào quang đột ngột bừng sáng đến mức lóa mắt khiến mọi người không thể nhìn thẳng vào nơi hẻo lánh của Sa thành.
204 Nói như vậy, sở dĩ Linh Thư bị bắt đi, ngay cả việc dùng ngôn linh thuật để làm cho nhóm diệu sư tự sát, tất cả đều là đám người này cố ý, mục đích chính là để dẫn bọn hắn tiến vào kết giới, mà Tụ linh chi của Linh Tê tộc sở dĩ lưu tồn lâu như vậy mà vẫn không bị người khác cướp đoạt là bởi vì bọn họ căn bản không tính toán chiếm đoạtBọn họ chờ chính là sóc thủy và viêm hỏa lực cùng Tụ linh chi, tam vật hợp một.
205 Nhìn thấy người đến là Phong Trần Tuyệt, Lăng Lạc Viêm cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không ngoài ý muốn. Hắn biết Phong Trần Tuyệt ở trong kết giới, đương nhiên cũng đoán được Phong Trần Tuyệt cùng quân địch đã sớm có quan hệ, bằng không sẽ không ngăn cản khi bọn hắn muốn tiến vào kết giới, nhưng làm cho hắn kinh ngạc chính là đến tận lúc này Phong Trần Tuyệt mới xuất hiện.
206 “Tế ti của ngươi, tộc nhân của ngươi……. ” Đôi mắt như chim ưng sắc bén đồng thời cũng lộ ra lệ khí quỷ dị. Giống như đang nhạo báng, Phong Trần Tuyệt lặp lại lời nói của Lăng Lạc Viêm, linh quang không ngừng truyền xuống cột sáng, huyết vũ dần dần tạnh bớt, hắn ngửa đầu hất đi huyết thủy trên tóc, sợi tóc màu đỏ sậm mang theo huyết tinh, khóe môi nhếch lên nụ cười khẩy.
207 Đám người ở phía dưới bất an sợ hãi, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Tụ linh chi bừng sáng mãnh liệt, hào quang rực rỡ tỏa ra khắp tứ phía.
208 Đứng ở nơi chân trời, mái tóc bạch kim của Lăng Lạc Viêm bị thiêu đốt thành màu đỏ đậm, sợi tóc tung bay như ngọn lửa bập bùng, hồng sam bị hỗn độn lại trở nên hoàn hảo như ban đầu.
209 Để tăng nhanh tốc độ, Dạ Dực hóa thành nguyên hình rồi ngặm Linh Thư ở trong miệng, lướt gió bay đi. Khi đến Sa thành thì không còn nhìn thấy hạo kiếp và một trận hỗn chiến như trong dự tính.
210 Lập khế là gì, đó là hai người quyết định sống cùng nhau, dùng máu của chính mình để ký kết khế ước. Từ đó về sau thì tuổi thọ sẽ được phân đều, nếu một người bị thương thì người còn lại sẽ có cảm giác, một khi lập khế thì sinh tử không chia lìa.
211 Hắn bị người đời xưng là ma vật. Cái gọi là ma vật đều là những thứ hại dân, ăn thịt hút máu người, hấp thu hồn phách, xâm nhập cơ thể người, làm hại nhân gian, tóm lại đối với nhân loại trên đời này mà nói tất cả ma vật đều đáng bị diệt trừ.
212 Vào đến trong miệng thì mới phát hiện so với lúc trước bất đồng, không còn y phục ngăn cách, cái loại nhiệt độ này càng tăng lên gấp bội phần, hắn có thể cảm nhận được mạch đập của ngạnh vật trực tiếp ở trong miệng đang nảy lên liên hồi.
213 Phong Trần Tuyệt đứng trên hoang mạc, nhìn thấy thân ảnh đỏ rực ở cách đó không xa. Hắn biết, hắn vĩnh viễn sẽ không quên được ngày này. Trong lòng của hắn tràn đầy hận ý cùng tâm tư khó nói nên lời.
214 Trong hạo kiếp hủy thiên diệt địa, hắn đứng trên Tụ linh chi, huyền quang không ngừng trút xuống, thấy một đôi thân ảnh đang sóng vai đứng cách đó không xa, nhưng ánh mắt của hắn chỉ dừng trên một người.
215 Thiên Ngoại Phi Hồ – Ngũ Thập Vấn Đáp Đệ Nhất ChươngTrời quang mây tạnh, từng cơn gió thổi vi vu, hạo kiếp đã qua, cuối cùng thái bình cũng quay trở lại.
216 Thiên Ngoại Phi Hồ – Ngũ Thập Vấn Đáp Đệ Nhị ChươngTrong cánh cửa, các tủ sách vẫn được sắp hàng thẳng lối, những đồ vật trên án thư cũng không có gì thay đổi, duy nhất bất đồng chính là có một bóng đen trôi nổi giữa không trung, bóng đen dần dần hội tụ thành thật thể, treo lơ lửng trong khoảng không, kích thước cũng không quá lớn, mơ hồ có hình dáng của loài người, nhưng cũng có một chút khác biệt, dường như….
217 Thiên Ngoại Phi Hồ – Ngũ Thập Vấn Đáp Đệ Tam ChươngBởi vì giải thích bổ sung mà dẫn đến một ánh mắt sắc bén, Hồ Ly lúc này tránh ở phía sau giá sách, không dám thò đầu ngó ra ngoài, biết rõ hai người đang làm gì ở bên án thư, nhìn khắp xung quanh một lượt, nàng lấy một chiếc hòm nho nhỏ từ trong tay áo ra, cúi đầu không biết đang đùa nghịch vật gì, đợi đến khi ngẩng đầu thì ánh mắt lập tức đã bất đồng.
218 Thiên Ngoại Phi Hồ – Ngũ Thập Vấn Đáp Đệ Tứ ChươngNghe hắn nói đến việc trả giá đắt, thân ảnh sắp sửa đến gần hai người bỗng nhiên vèo một tiếng rồi biến mất, chỉ nhìn thấy một cái đuôi lông xù ở phía xa xa đang giật giật vài cái, vọt đến nơi tị nạn lúc ban đầu, sau đó truyền đến tiếng nói chuyện, “A a, việc trả giá….
219 Thiên Ngoại Phi Hồ – Ngũ Thập Vấn Đáp Đệ Ngũ Chương“Nếu quên thì có nghĩa vẫn chưa khắc sâu vào lòng, giả sử thật sự là như vậy thì ta sẽ khóa Lạc Viêm vào bên người cho đến khi ngoại trừ ta ra thì ngươi không còn nhớ rõ bất cứ điều gì.
220 Thiên Ngoại Phi Hồ – Ngũ Thập Vấn Đáp Đệ Lục ChươngBiểu tình như thế nào? Không dám cắt ngang, Hồ Ly chỉ có thể ở xa xa ngắm nhìn, ân, chỉ là ngắm nhìn, tuyệt đối không phải rình trộm!“Là như thế nào?” Nàng muốn hỏi nhưng không dám hỏi, rốt cục bị Lăng Lạc Viêm lên tiếng chất vấn, vẻ mặt đặt câu hỏi càng giống như đang dụ dỗ mà không phải nghi vấn.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50