41 Chương 19 ÍCH KỶ Edward bế tôi về nhà, nghĩ rằng tôi không còn có thể chịu đựng thêm được nữa. Hẳn tôi đã ngủ trên đường về nhà. Khi tỉnh dậy, tôi phát hiện ra mình đang nằm trên giường, ánh sáng xám xịt tọi vào cửa sổ phòng tôi xiên góc một cách kì lạ.
42 – Tội nghiệp chị Leah – Tôi lặp lại – Nhưng anh nói vậy là sao, tư tưởng oán hận? – Lúc nào cô gái ấy cũng nghĩ tới những chuyện không ai muốn nhớ đến – Edward giải thích – Chẳng hạn như Embry.
43 Chương 20 DÀN XẾP Mọi thứ đã sẵn sàng đâu vào đấy. Hành lí của tôi dùng cho hai ngày đến nhà Alice đã được sắp xếp xong xuôi, hiện đang nằm trong xe tải chờ tôi.
44 Anh cũng hôn đáp lại tôi, bối rối nhưng hài lòng. Môi anh thật dịu dàng khi tiếp xúc với môi tôi, và tôi có thể khẳng định rằng giữa lúc này đây, tâm trí của anh đang lang thang ở một cõi nào đó – nói đúng hơn là đang cố gắng tìm hiểu những diễn biến hiện hữu trong đầu tôi.
45 Anh lại hôn tôi, tiếp tục làm cho tim tôi loạn nhịp và làn da ửng hồng. – Nào, anh Edward – Tôi thầm thì, trong giọng nói có chất chứa sự dỗ dành, khi anh hôn vào lòng bàn tay của tôi – Em đã nói rằng em sẽ lấy anh, là em sẽ lấy anh.
46 Chương 21 DẤU VẾT Tôi không muốn phải lãng phí chút xíu thời gian nào cho việc ngủ, nhưng chẳng làm sao tránh nổi được điều đó. Khi tôi tỉnh dậy, mặt trời đã rọi nắng khắp cả cửa sổ – bức tường kính, những áng mây nhỏ đang tao tác trên bầu trời.
47 Edward nhún vai. – Anh đã vượt qua được rồi. – Anh… đã vượt qua được? Lúc nào? Bằng cách nào kia? – Tôi cố gắng nhớ lại lần cuối cùng anh còn phải nín thở trước tôi.
48 Chương 22 LỬA VÀ BĂNG Gió lại giật rung lều, kéo tôi rung theo. Nhiệt độ đang giảm một cách nhanh chóng. Tôi có thể cảm nhận được điều đó qua chiếc túi ngủ, qua chiếc áo lạnh.
49 Lời thì thào của Jacob đột nhiên nghe vô cùng tự mãn: – Tôi biết anh cũng đã ghen khổ ghen sở hệt như tôi vậy. – Tôi không dại đến mức để lộ điều đó ra như cậu.
50 Chương 23 QUÁI VẬT Sáng hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, trời đã sáng bạch – cho dẫu tôi vẫn đang còn ở trong lều, ánh sáng mặt trời làm rát cả mắt tôi.
51 Anh nắm lấy cổ tay tôi, bất kể tôi cố ra sức giằng lại. – Em không đuổi theo cậu ấy được đâu. Không phải là hôm nay. Sắp tới giờ rồi.
52 Chương 24 QUYẾT ĐỊNH BẤT NGỜ Tôi nằm lên chiếc túi ngủ, úp mặt xuống sàn, chờ đợi sự phán xét tìm đến với mình. Có lẽ một trận lở tuyết sẽ chôn vùi tôi ở đây.
53 Rồi bất chợt Edward thì thào một cách khẩn cấp: – Đi đi, Seth! Ngay lập tức, con sói nhổm dậy, và mau chóng biến mất vào giữa cánh rừng âm u.
54 Chương 25 TẤM GƯƠNG Tôi buộc đôi mắt mình – đang cứng đờ vì sững sờ – phải cử động, để tôi không phải trông thấy một vật hình trái xoan, bao chung quanh là mớ tóc rực lửa, đang run rẩy.
55 Tôi không theo kịp lời giải thích của Edward. Sức tập trung nơi tôi bị nỗi sợ xé banh thành muôn ngàn mảnh. Chúng ta rồi sẽ ổn thôi, anh đã nói như vậy… và Seth tru lên thống thiết… Edward đã lẩn tránh câu trả lời đầu tiên của tôi, làm tôi phân tâm bằng cách kể đến chuyện nhà Volturi… Tôi đang ở bên miệng vực, những ngón tay đang cố trì níu lấy bờ vực.
56 Chương 26 ĐẠO ĐỨC Trên bệ để đồ trong phòng tắm của Alice bày hàng ngàn các thứ đồ linh tinh, tất cả chỉ để dành cho việc trang điểm.
57 – Vâng… – Trước khi con làm chuyện gì… trọng đại, con có thể nói cho bố biết được không? Trước khi con cao chạy xa bay với nó hay là ai khác? – Bố à – Tôi rền rĩ.
58 Chương 27 NHỮNG ĐIỀU CẦN BIẾT Chạy xe chưa được bao lâu, tôi đã phải bỏ cuộc. Không thể trông tỏ nổi một thứ gì nữa, tôi cứ mặc nhiên để những chiếc bánh xe lăn lên những chướng ngại vật gồ ghề; tốc độ chậm lại, chậm lại, cho đến khi dừng hẳn.
59 Alice tươi cười rạng rỡ. – Cái đó mình… biết rồi. – Năm 1918? – Tôi đoán dò. – Cũng khoảng thời gian ấy – Alice gật đầu – Một vài chỗ là thiết kế của mình đó nhé, đuôi váy nè, khăn choàng… – Cô bạn vừa chạm tay vào lớp vải satanh trắng vừa lên tiếng giải thích – Lớp ren này tuyệt lắm.
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 12