1 Thứ Bảy, 14 Tháng Tư 8 giờ 1 phút sáng Không thể nào tin được! Đêm nay là cái đêm mình đã chờ đợi từ lâu lắm rồi, hay ít ra đã đợi mãi từ ngày 10 Tháng Hai khi Dì Pauline của El mua được vé.
2 Collin hỏi mình thêm, nhiều câu nữa về ba mẹ mình. Anh ấy rất thích nghe kể về học, bởi vì cả ba lẫn mẹ anh đều chết vì tai nạn xe hơi năm rồi. Mình tội nghiệp anh quá chừng chừng, nhưng anh ấy không muốn đề cập tới nữa, vì điều ấy làm anh rất đau lòng.
3 Thứ Hai, 16 Tháng Tư 3 giờ 50 phút chiều Cứ tưởng bữa nay chết luôn ở trường rồi chứ. Mình chỉ ngủ chừng hai tiếng rưỡi nhưng lại cảm thấy sảng khoái hơn bao giờ hết.
4 Thứ Bảy, 21 Tháng Tư 10 giờ 1 phút sáng Mình đan chéo ngón tay, mình vặn vẹo ngón chân. . . Mình đong đưa hai con mắt. Mình đang ước ao mong đợi người ta gọi tới, ai thì Nhật Ký đã biết rồi đó.
5 Thứ Tư, 25 Tháng Tư 1 giờ rưỡi sáng Bóng đêm, bóng đêm lạnh lẽo và nhầy nhụa đang úp chụp xuống toàn thế giới, và mình chẳng biết phải làm gì. . . nghĩ gì, xử sự thế nào.
6 Thứ sáu, 27 Tháng Tư 11 giờ 10 phút trưa Mình thân mến, Đã qua ba ngày dài, dài lê thê, buồn, buồn rã rời, chán, chán cùng cực từ lúc… Bạn biết rồi ể chường và căng thẳng nên định đi học lại.
7 Chúa Nhật, 29 Tháng Tư 7 giờ 32 phút sáng Mẹ hơi bực mình một tẹo; Mẹ cố không để lộ ra, nhưng hình như đêm qua Mickey đã rủ rê thêm mấy bạn của nó vô buồng tắm để ăn tiệc với phần hăm bơ gơ mình chừa lại.
8 Chúa Nhật, 6 Tháng Năm Không có gì. Thứ Hai, 7 Tháng Năm Không có gì. Đời mình chỉ là một-cái-không-có-gì-tiếp-theo-một-cái-không-có-gì. Thứ Ba, 8 Tháng Năm Buồn quá đi thôi! Mình hỏi Mẹ sẽ làm cái gì đặc biệt để mừng sinh nhật mình, và Mẹ đáp để mẹ xem cái đã.
9 Thứ Ba, 22 Tháng Năm 3 giờ 1 phút chiều Hai ngày đã trôi qua kể từ lúc mình gặp Margie và =*+*. Mẹ về tói nhà vừa kịp để đưa mình tới dưỡng đường. Cơn suyễn làm cho mình gần như bị nghẹt thở.
10 Chúa Nhật, 10 Tháng Sáu 5 giờ rưỡi sáng Hôm qua sau bữa ăn tối, Lew cùng mình đi dạo mát một quãng xa. Chúng mình ngồi trên một tảng đá nhìn ra mặt hồ, ngắm mặt trời lặn và nói về những ước mơ tương lai.
11 THỨ HAI, 11 THÁNG SÁU 8 giờ 22 phút sáng Có cái gì đó không ổn trong mình. Mình thấy lạnh buốt tới nỗi gần như không gắng gượng leo xuống giường được nữa.
12 THỨ BẢY, 21 THÁNG BẢY Chiều Một đám tụi mình đi chơi trò trượt nước. Cũng vui được một lúc, rồi mình thấy mệ và ngồi một chỗ coi bọn nó chơi. Chẳng có đứa nào trong bọn nó bị mệt nhanh như mình cả.
13 THỨ NĂM, 16 THÁNG TÁM 5 giờ 15 phút sáng - đúng ngày này Mình thức giấc lúc 5 giờ và cùng Imperical ra khoảnh sân trước ca hát. Mình hát ê a rồi nó hót líu lo.
14 THỨ HAI, 27 THÁNG TÁM 9 giờ 34 phút sáng Mình ghét mấy cái giường xộc xệch này vì bàn chân phải rút lên mà đạp lên mà đạp trên mặt giường. Chẳng có chân ai lại cong quèo như vầy cả! Mình trỗi dậy kéo khăn trải giường xuống chân giường, để có thể nằm chĩa mấy ngón chân lên như chúng mong muốn.
15 THỨ SÁU, 31 THÁNG TÁM Bà Missy và họa si phác họa ủa cảnh sát tới lúc 9 giờ. Cả hai rất thích bản phác họa Đồ-Rác-Rưởi mình vẽ. Ông cảnh sát Williams đem theo mấy cuốn sách gì đó, tới lúc ông ấy vẽ xong, bức tranh gần giống như một tấm hình màu.
16 CHÚA NHẬT, 16 THÁNG CHÍN Mình đi với Mẹ tới Rock Port để lo ký kết hồ sơ địa ốc. Thật là một ngày dài buồn chán. À, phần lớn ngày dài và buồn chán, phần còn lại cũng không đến đỗi.
17 THỨ BẢY, 9 THÁNG HAI 9 giờ 32 phút sáng - Bệnh viện Bồ tèo ơi, Mừng quá vì Mẹ đã đem cho mình một tờ rời mới. Mình chẳng muốn Mẹ đọc phần đã viết. Đã giấu phần đó bên dưới hộp giày của mình trong phòng để đồ rồi.
18 NGÀY NÀO ĐÂY? 7 giờ 32 phút sáng Ừ hư! BS. S. tới và nói mình có thể về nhà. Mẹ sẽ đón mình một giờ nữa, hai ba giờ nữa hay bất cứ lúc nào Mẹ tới đây.
19 THỨ TƯ, 3 THÁNG TƯ 10 giờ 31 phút 4 giây - sáng Mọi sự trở lại bình thường ở trường. Cô y tá Marggleby của trường lại phát cho tất cả học sinh một tập sách nhỏ nói về bệnh AIDS, và mình nghĩ việc đó làm cho tất cả tụi mình thấy đỡ hơn.
20 THỨ NĂM, 16 THÁNG NĂM 6 giờ rưỡi chiều Suốt ba ngày mình không rời khỏi phòng, và không để Mẹ mở các rèm cửa. Mình muốn chung quanh mình chỉ một màu đen.