Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhất Phẩm Phong Lưu Chương 223-1: Anh Thiếu Tôi Một Lời Giải Thích

Chương trước: Chương 222-2: Ngươi Muốn Đánh Lén Cảnh Sát Sao



- Không nên gây rắc rối cho mình cùng người trong nhà, cầm quyển sách này, đi nhanh lên!

Mạc Ngôn thu hồi giấy chứng nhận, lạnh lùng nhìn Mã Quân.

Hắn sở dĩ lựa chọn phương thức này để hóa giải cục diện trước mắt, nhất là không muốn quá mức làm người khác hãi hùng, thứ hai hắn đã liệu định, Mã Quân này cho dù hiện tại rút lui, chờ sau này thì nhất định còn có thể nhằm vào. Mà đến lúc đó, cũng hoàn toàn là thời cơ tốt nhất mình cùng hắn 'Xâm nhập khai thông'. Dù sao lúc này lắm thầy nhiều ma, có một số việc không tiện buông tay đi làm.

Trên mặt Mã Quân lúc xanh lúc trắng, thật sâu nhìn Mạc Ngôn, sau đó, bỗng nhiên xoay người muốn đi.

Mạc Ngôn mỉm cười, thuận tay ném cái thần Hồn Ấn Niệm vào trên người hắn và cô gái chờ trong xe...

Ngoài tiệm cơm, cô gái nhìn thấy Mã Quân, nói :

- Sự tình xong xuôi rồi sao?

Mã Quân sắc mặt âm trầm giống như có thể chảy ra nước, nói :

- Rời khỏi nơi này trước...

Cô gái hơi hơi nhíu mi, nói :

- Có phải anh gây ra án mạng hay không?

Án mạng?

Mã Quân quay đầu lại nhìn thoáng qua tiệm cơm, lạnh lùng nói:

- Không cần lo lắng, bọn họ vẫn sống tốt, còn hơn so với tôi ...

Mã Quân sau khi rời đi, mọi người nhìn Mạc Ngôn, ánh mắt có chút kinh dị.

Nhất là Khâu lão ngũ, hắn làm nghề này ít nhiều có chút giao lưu với xã hội đen, bình thường không muốn giao tiếp nhất đúng là cảnh sát. Còn về Lận Thu, hắn vẫn cho rằng Mạc Ngôn là điều tra viên công ty Phương Chính, không nghĩ tới lại là cảnh sát.

- Mạc Ngôn, cậu không phải điều tra viên của công ty Phương Chính à, như thế nào lại thành cảnh sát?

Lận Thu cùng Mạc Ngôn đồng hành một chặng đường, cảm thấy được hắn là người có thể kết giao, quan hệ lẫn nhau cũng rất hòa hợp, vì thế sòng phẳng mà hỏi.

Mạc Ngôn cười nói:

-Không nghĩ tới ngay cả ông cũng tin ...

Nói xong, hắn đem giấy chứng nhận đưa cho Lận Thu, giải thích nói:

- Tôi là cố vấn Thất Xử ở Tỉnh Sảnh, không có súng, không có bộ đồ cảnh sát, nhiều nhất được xem là người cảnh sát ngoài biên chế.

Lận Thu nghe xong, thật không cảm thấy được cái gì, chỉ đơn giản là ha ha cười.

Bên cạnh Khâu lão ngũ cũng nhẹ nhàng thở ra... Không phải là cảnh sát là tốt rồi, nếu thật là cảnh sát, bốn vạn đồng kia đến tột cùng cần hay là không cần, lại cần cân nhắc .

Kế tiếp, đó là bữa cơm trưa, Khâu lão ngũ hôm nay thu được một số tiền ngoài ý muốn, dưới sự hưng phấn, mấy lần gọi hết đồ ăn ngon của tiệm cơm ra.

Mạc Ngôn buổi chiều còn phải lái xe, liền xin miễn uống rượu, Lận Thu không uống được rượu, sau khi cùng Khâu lão ngũ uống xoàng mấy chén, ăn một bát mì.

Sau khi cơm nước xong, hai người cáo biệt Khâu lão ngũ, lái xe ra đi.

Lại nói Mã Quân lái xe rời khỏi tiểu Châu Hương, đi một đọan, bỗng nhiên rẽ vào con đường nhỏ, lái đi hơn mười mét, điều chỉnh hướng xe, sau đó ngừng lại...

Trên một chặng đường này, mặt hắn âm trầm, không nói được một lời, lái xe chạy tới một đoạn khác, chính mình tự lái xe.

Cô gái an vị ở bên cạnh hắn, thấy sắc mặt hắn không ổn, tuy rằng tâm trạng cũng hiếu kỳ, nhưng không truy vấn.

Lúc này, nàng thấy Mã Quân bỗng nhiên cho xe quẹo vào bên đường, lại đổi hướng xe về quốc lộ lúc đến, trong lòng liền mơ hồ đoán được có chuyện gì.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Cô gái hơi hơi nhíu mi, nói :

- Anh dừng ở đây, là muốn chờ người vừa rồi đến?

Mã Quân không trả lời câu cô gái hỏi, cau mày nói:

- Sự tình có chút không ổn, cô để tôi suy nghĩ...

Tính cách của hắn tuy rằng kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là ngu ngốc, lúc này hắn đã mơ hồ ý thức được, Linh Đang màu bạc trong tay mình kia sở dĩ mất hiệu lực, chỉ sợ có quan hệ rất lớn cùng tên vừa rồi.

- Chẳng lẽ người này cũng là hậu duệ Đạo Môn?

Nhất mạch Đạo Môn, nếu không muốn bị hồng trần cuồn cuộn này đào thải, làm việc cũng làm cùng khi câu tiến. Mấy trăm năm nay qua, hậu duệ Đạo Môn đều không phải là luôn ẩn ở nơi hẻo lánh khổ tu, mà có lựa chọn cho một vài đệ tử tư chất không tốt vào nhập thế tục, hoặc là kinh doanh, hoặc là nghiên cứu học vấn, hay là tham chính.

Mã Quân nghĩ đến, vừa rồi người nọ chỉ sợ đúng là thuộc phạm trù loại này.

Nhưng, ở giữa cũng có một quan ải không thể giải thích, đó là phàm là hậu duệ Đạo Môn nhập vào thế tục, cơ hồ đều là đệ tử tu đạo tư chất không tốt, khó thành. Nhưng mới rồi người nọ bất động thanh sắc liền phá giải nhiếp hồn chi âm của mình, luận tu vi, tuyệt đối trên mình, như thế nào lại là đệ tử tư chất không tốt đây?

Nghĩ đến đây, hắn bỗng nhiên lấy ra cái Linh Đang màu bạc, không phải nghĩ ngợi gì liền phát động phù trận mặt trên...

Hắn nghĩ, nếu cái Linh Đang này vẫn mất hiệu lực như trước, chỉ nói lên chuyện mới vừa rồi chỉ là trùng hợp. Nếu là nói như vậy, sự tình sẽ đơn giản rất nhiều, chỉ cần tra tung tích người nọ, chính mình có rất nhiều biện pháp đối phó hắn. Người quan gia đích xác không thể dễ dàng trêu chọc vào, nhưng chỉ cần mình làm thần không biết quỷ không hay, có ai mà biết?

Quan trọng nhất là, xem ra trang giấy kia là tình thế bắt buộc, tuyệt đối không thể để rơi xuống tay ngoại nhân!

Vì thế, mạo hiểm một chút cũng là đáng được...

Đương nhiên, nếu phù trận trên Linh Đang vẫn tốt, điều này đã nói lên người nọ không chỉ có là hậu duệ Đạo Môn, hơn nữa thực lực mạnh mẽ. Nếu vậy, muốn có được trang giấy kia, nhất định phải mượn lực lượng trong gia tộc.

- Mã Quân, anh đang làm cái gì?

Cô gái bên cạnh thấy Mã Quân lấy ra phù khí, không quan tâm phát động ngay tại xe, nhất thời hoảng sợ.

Mã Quân lại không hiểu nàng, nhẹ tay lắc, Linh Đang liền phát ra một dao động vô hình, trình hình quạt phát tán ra...

Loại dao động vô hình này tuy rằng chuyên làm u mê tinh thần, nhưng cũng có một chút lực phá hoại, chỉ nghe 'Phốc' một tiếng, một chuỗi thạch anh trên kính chiếu hậu vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh thật nhỏ.

Mã Quân lo cô gái bên người, nhiều nhất chỉ thúc giục cho một phần ba phù trận vận chuyển. Nhưng dù là như thế, ngồi ở vị trí kế bên tài xế, cô gái bị ảnh hưởng của âm thanh vô hình, cũng thấy hốt hoảng...

Mấy phút đồng hồ sau, cô gái bình thường trở lại, căm tức nhìn Mã Quân, nói :

- Mã Quân, anh thiếu tôi một lời giải thích!

Mã quân thở dài, thu hồi Linh Đang màu bạc, nói :

- Yên tâm, tôi sẽ giải thích cho cô, mặt khác, chờ sau khi tôi nói xong, tôi còn cần trợ giúp của cô!

Cô gái tức giận nói :

- Vậy phải xem giải thích của anh có thể cảm động tôi hay không !

Mã Quân thoáng trầm ngâm, đã đem chuyện đã xảy trong tiệm cơm nói một lần, sau đó nói:

- Người nọ lấy ra thẻ cảnh sát, tôi không thể làm trò động đến hắn trước mặt nhiều người như vậy. Mặt khác, tôi hoài nghi hắn cũng là hậu duệ Đạo Môn...

Cô gái cắt đứt lời của hắn, nói :

- Cho nên vừa rồi anh giống như một kẻ điên lắc phù khí, chính là muốn chứng minh hoài nghi của anh, đúng không?

Mã Quân cười khổ gật đầu, nói :

- Đúng vậy... Còn kết quả cô cũng thấy đấy, cái phù khí này của tôi vẫn hữu hiệu như cũ. Cho nên tôi hoài nghi, người này tu vi phía trên chúng ta, nếu không, hắn không thể đỡ nổi nhiếp hồn chi âm này của tôi !

Cô gái nghe vậy, không khỏi nhíu mi thật sâu, trầm tư.

Một lát sau, nàng làm như nghĩ thông suốt cái gì, mỉm cười, nói :

- Dựa theo lẽ thường, cái phù khí này của anh sau khi toàn lực phát động, chỉ có trưởng bối trong nhà mới có thể hóa giải, hơn nữa cũng là có chút cố sức. Nhưng người này lại trong bất động thanh sắc, liền thoải mái hóa giải thế công của anh. Mã Quân, anh cảm thấy được điều này có thể sao?

Có chút dừng lại, nàng lại tăng thêm ngữ khí, nói :

- Đừng quên, tuổi của hắn chính là tương đương với chúng ta!

Mã Quân hơi suy tư, ánh mắt chợt sáng ngời, nói :

- Ý cô là nói, trên người của hắn có chứa loại phù khí phòng hộ nào đó?

Cô gái khẳng định nói :

- Chỉ có loại giải thích này mới là hợp lý nhất... Tuổi của hắn xấp xỉ chúng ta, tuyệt đối sẽ không vượt quá ba mươi tuổi, một người tu vi như vậy làm sao có thể trên cả vai lứa người giám hộ? Đây cũng quá vớ vẩn !

Mã Quân giống như thấy được hi vọng, cười nói:

- Nếu là như vậy mà nói, sự tình coi như dễ làm hơn!

Cô gái lạnh lùng nhìn hắn, nói :

- Mã Quân, có phải anh đã quên hay không, anh còn thiếu tôi một lời giải thích?

Loading...

Xem tiếp: Chương 223-2: Theo Dõi

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Sếp À! Tôi Yêu Sếp

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 20


Shock Tình 2: Khúc Mưa Tan

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15


Thê Bằng Phu Quý

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 80


Bởi Vì Thấu Hiểu Cho Nên Từ Bi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31


Bóng Hoàng Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12