1 Chương 1Hồ bơi hình chữ L, chiều dài nhất chừng hai mươi lăm mét. So với các hồ bơi nổi tiếng trong thành phố thì đây là hồ bơi thuộc loại nhỏ nhưng bù lại nó có vẻ xinh xắn, sạch sẽ.
2 Chương 4Không biết hên hay xui cho Biền, khi hai đứa tôi leo lên bờ thì con nhỏ quỉ quái nọ chạy đi đâu mất. Biền giận lắm. Nó hăm he: - Lần sau gặp nhau, tao sẽ cho nó biết thế nào là lễ độ! Tôi cười tủm tỉm: - Mày muốn làm quen với nó mà chưa được, bây giờ nó chủ động làm quen, lẽ ra mày phải cám ơn nó chứ! - Cám ơn cái cóc khô! Làm quen kiểu đó, ông đấm cho vỡ mồm! Nhìn bộ mặt sát khí đằng đằng của Biền, tự nhiên tôi sợ cho tính mạng con nhỏ đó quá chừng.
3 Chương 7Ngày hôm sau, chủ nhật hai đứa ở nhà. Chiều thứ hai, Biền ghé tôi trễ hoắc. Tôi ra cổng ngồi chờ cả buổi, uống hết. . . ba chai Tribeco mới thấy nó vác mặt tới.
4 Chương 10Tôi hăm Biền "rồi sẽ biết". Nhưng chẳng có gì ghê gớm xảy ra cả. Quỳnh Như chẳng vứt gói quà của Biền ra giữa hồ như tôi mong mỏi. Nó cũng chẳng nhìn Biền cười khi dể.
5 Chương 13 0 Lịch sử văn minh nhân loại đã cho thấy, những khám phá quan trọng bao giờ cũng tác động rất lớn đến sự thay đổi nhận thức của con người.
6 Chương 16 Nếu trên đời có một thứ gì lạnh hơn cục đá thì đó là gương mặt của Biền lúc chở tôi về. Mọi khi bực mình, Biền cáu kỉnh trông thấy. Những lúc như vậy, nó thường chửi đổng hoặc càu nhàu như một lão già mất ngủ.
7 Chương 19 Chính vì cái chữ "hai đứa" mà Quỳnh Như vô tình buột miệng trong buổi chiều định mệnh kia, tôi càng cương quyết "tẩy chay" những lời cảnh giác của Biền.
8 Chương 22 Hòa bình đã được vãn hồi, các bản tin thời sự thường nói vậy để chỉ những lò lửa chiến tranh vừa bị dập tắt. Qua sự kiện vừa rồi, tôi và Biền đã trở lại là những người bạn vô cùng tốt.