1 SCOTLAND, THÁNG 9 NĂM 1882 Mình đã trông thấy Mrs. Chase trượt lá thư vào ví của Lord Cameron. Cô ta đã làm điều đó ngay trước mũi mình. Ả đàn bà xảo quyệt đó.
2 SÁU NĂM TRƯỚC Thật ra thì đây là một chuyện khôi hài. Sáu năm trước, hầu như cả ngày hôm đó, Cameron Mackenzie đứng tại ngưỡng cửa của tư phòng, ngắm nhìn người thiếu nữ xinh đẹp đang lục lọi ngăn kéo của cái bàn nhỏ cạnh giường chàng.
3 Ainsley Douglas liếm môi, khiến chúng trở nên ẩm ướt, đỏ hồng và quyến rũ. “Ồ vâng,” nàng nói. “Có hàng tá lý do. Và tôi đang cố gắng để chọn ra một điều mà ngài sẽ tin.
4 Mrs. Yardley, tóc xám khá đầy đặn, người hiếm khi đi bộ, là một phụ nữ thông minh và dễ chịu. Cameron trò chuyện nhẹ nhàng với bà khi chàng xách chiếc vồ và cái ghế gấp của bà và bố trí chỗ ngồi cho bà ở mỗi lượt đánh.
5 Điều này không thể xảy ra với nàng. Lord Cameron Mackenzie không thể đứng trước mặt Ainsley, yêu cầu nàng cởi áo nàng cho hắn. Trong khu rừng, cách xa khỏi những người Châu Âu đang chơi trò bóng vồ trên sân cỏ của tư dinh Công tước xứ Kilmorgan.
6 “Vậy là hắn đã đưa cho cô lá thư rồi phải không?” Phyllida Chase đối mặt với Ainsley dưới ánh sáng huyền ảo hắt lại từ màn pháo hoa. Ainsley gặp ả, như đã hẹn, cạnh đài phun nước tại trung tâm của khu vườn.
7 Cameron theo sát từng nhịp chân của Ainsley Douglas đang thoăn thoắt bước lên từng bậc thang. Chiếc áo khoác của chàng lệch trên vai nàng, đôi giày lấm bùn đất, và một lọn tóc quăn rủ xuống lưng.
8 Cameron chẳng đơn giản là chỉ hôn nàng. Miệng hắn mạnh mẽ mở miệng nàng ra, đoạt lấy cái mà hắn muốn, khiến Ainsley hôn đáp trả hắn. Khiến nàng thích hôn đáp trả hắn, khiến nàng muốn nhiều hơn nữa.
9 “Cái quái quỷ gì đã xúi các người làm thế hả?” Cameron quát tháo nàng từ trong bóng tối của khu chuồng. Angelo, cưỡi không yên lên một con ngựa, lặng lẽ đuổi theo Jasmine.
10 Ainsley cảm thấy sự hiện diện của Cameron thậm chí trước cả khi bàn tay đeo găng to lớn của hắn túm lấy cán ô của nàng. Hắn sẽ ngả mũ, trao cho nàng một lời chào lịch sự, đề nghị hộ tống nàng xuống phố chăng? Không, hắn thực ra đang nhìn nàng với đôi mắt giận dữ và khuôn mặt thì đanh lại và sẽ không buông cái ô trời đánh ấy ra đâu.
11 Cameron nhìn Ainsley, nàng đang bừng lên, đôi mắt lấp lánh giận dữ, và chàng muốn nàng. Chàng có thể chiếm lấy nàng ngay trên cái bàn bida, trên chiếc ghế gần đó, hay trên tràng kỷ, chàng chẳng quan tâm nhiều lắm.
12 “Khốn khiếp, Phyllida nói với nàng là gặp cô ta ở đây?” Khi Angelo báo cáo lại rằng Phyllida đã mang Ainsley tới dinh thự Rowlindson, cơn thịnh nộ của Cameron có thể đã thiêu rụi cả ngôi nhà.
13 Đôi mắt Cameron phản bội lại chính sự giận dữ của chàng, nhưng chàng đã không gào thét với Ainsley vì đã không ngồi đợi trong căn phòng chờ. Chàng hẳn đã biết là nàng chưa bao giờ là một người kiên nhẫn.
14 Chàng sắp có được nàng, chạm vào nàng, nếm nàng. Mọi thứ chàng có thể với nàng. Đêm nay chứ không phải lúc nào khác. Chàng sẽ làm mọi điều có thể để thuyết phục nàng ra đi cùng chàng, nhưng lúc này đây, chàng sẽ chỉ tận hưởng điều này.
15 Night-Blooming Jasmine đang đứng giữa căn chuồng, đầu gục xuống giữa hai chân trước, hai bên sườn nó nhô cao. Cameron lách người vào trong, lạnh người đi vì sợ hãi.
16 Cameron nhìn chằm chằm vào Beth trong khi thế giới của chàng đang trở nên xám ngoét. “Đi ư? Em nói đi có nghĩ là gì vậy?” “Trở lại Balmoral. Cô ấy vừa nhận được một bức điện từ nữ hoàng sáng nay.
17 Ainsley thở hắt ra lần nữa. “Cái gì cơ?” “Ta đã thấy những dấu vết trên bụng nàng, Ainsley. Ta hiểu chúng có nghĩa là gì. Nàng đã có bầu. ” Không một ai biết.
18 Miệng Ainsley rớt xuống. “Cô ta đánh đập anh ấy. ” “Bằng cái que cời một cách thường xuyên. ” Giọng của Eleanor trở nên lặng xuống vì kìm nén cơn giận dữ sôi sục.
19 “Kết hôn?” Ainsley cảm thấy bàng hoàng, ngỡ ngàng, không thật. Nhưng không, Cameron đang đứng đó vững trãi bên nàng, tuyên bố rằng ngày mai chàng sẽ cưới nàng.
20 “Ồ, không phải hốt hoảng thế chứ. ” Phyllida đặt cái ly xuống, rồi lấy một con hàu từ đĩa của Cameron và bỏ vào miệng. “Tôi nghĩ rằng nó rất tuyệt vời, em đã bỏ trốn cùng với Lord Cameron.