21 Nàng đã không hỏi chàng điều gì trong đó một lúc. Cameron đã cương cứng và nóng bỏng vì nàng lần nữa, nhưng có điều gì đó tăm tối quằn quại bên trong chàng, ghì quấn lấy chàng chặt đến không thở nổi.
22 Daniel đi bộ trong màn mưa xối xả, ướt lướt thướt và không mang theo hành lý, chắc là cậu đã bỏ lại. Cả người hầu cũng thế. Cậu đã bỏ rơi cả hai, cậu nói, ở lại Cambridge.
23 Ainsley hối hả tới bên Cameron. “Chúa nhân từ, chàng đã không giết hắn đấy chứ?” Cameron nhìn qua bức tường. “Không, hắn chỉ hạ cánh trên một cái xe. Chở đầy phân.
24 Thế giới xung quanh Ainsley dường như chậm lại. Nàng thấy mắt Angelo mở to, người giữ ngựa chết sững khi con ngựa giống lao đến. Jasmine ướt đẫm mồ hôi trở nên quá gần, con ngựa cái đang nhảy tưng tưng.
25 Ainsley khẽ nhấc người lên để nghiên cứu chồng nàng. Cameron như một con mãnh thú đang nằm sấp, cánh tay gập dưới gối, đôi chân trần đè lên tấm chăn. Những tia nắng sớm mai nhảy nhót trên đùi chàng, nghịch ngợm những sợi lông loăn xoăn và cả những vết sẹo trên da chàng.
26 Cameron bước vào trong khi Ainsley đang đóng gói hành lý. Căn phòng trên gác của nàng là một mớ lộn xộn hộp và túi, mấy cô hầu hớt hải ra vào để gấp dọn quần áo.
27 Nhà Mackenzie bắt đầu tụ họp lại ở Waterbury vào tháng Tư, khoảng thời gian những lá thư của Ainsley ngừng đến. Cameron sẽ đến các buổi họp ở giải Newmarket sớm, mùa giải một lần nữa lại vươn tới vây cuốn lấy chàng.
28 ASCOT, THÁNG SÁU NĂM 1883 Tiếng vó ngựa rầm rập trên đường đua, bụi bay mù mịt, các tay nài gò lưng trên mình ngựa. Ainsley hò reo và vung tay lên trời khi Night-Blooming Jasmine dẫn đầu trong khoảng hai trăm mét cuối cùng và chiến thắng một cách dễ dàng vòng đua.