1 Đó là một cảnh tượng đưa ta thẳng vào cơn ác mộng. Gideon Westbrook, tử tước St. Justin, đứng trước cửa và nhìn vào phòng chờ nho nhỏ thân thiện của địa ngục.
2 “Lạy Chúa, người phụ nữ này lúc nào cũng thử thách lòng kiên nhẫn của người ta. ” Harriet đứng lên và đi vội tới bên Bà Stone. Cô quỳ xuống bên cạnh bà quản gia đang nằm lăn quay.
3 Sương mù xám xịt lũ lượt kéo lên từ biển trong đêm vẫn tiếp tục bám trụ trên bờ biển đến tận mười giờ sáng hôm sau. Tầm nhìn của Harriet không vượt quá vài feet khi cô trèo xuống vách đá để ra bãi biển.
4 Crane đang toát mồ hôi hột. Dù đã có một ngọn lửa trong lò sưởi thư viện để đẩy lùi cái lạnh của ngày mưa tầm tã, nhưng Gideon biết đó không phải là nguyên nhân khiến cho người quản lý của anh phải nhăn nhó.
5 Tiết trời buổi sáng lạnh giá. Harriet quấn kĩ chiếc áo trùm vốn thuộc về mẹ cô. Cô thận trọng đi xuống vách đá. Mặt trời sẽ sớm lên cao, nhưng bây giờ chỉ có một vệt xám mỏng phản chiếu trên mặt biển.
6 Thủy triều đang lên nhanh. Harriet nhìn thấy những đợt sóng vỗ dồn dập vào bờ cát khi cô vất vả trườn dọc theo đường vách hang. Cô tiến lên một cách loạng choạng vì một bàn tay Crane đang nắm chặt bắp tay cô và lưỡi dao đang kề vào gáy cô.
7 Giữa đêm Gideon tỉnh giấc để thắp sáng ngọn đèn thứ hai. Harriet không nhúc nhích. Anh quay lại chiếc giường dã chiến, áp sát cô lần nữa, và thiếp đi.
8 Cái răng bí hiểm đi cùng khúc xương quai hàm đã hóa thạch lìa khỏi vách đá dễ đến khó tin. Harriet sử dụng vồ và đục với sự chính xác tỉ mỉ cô đã học được từ cha cô, và chỉ trong một khoảng thời gian ngắn cô đã nắm chắc cái răng trong tay.
9 Gideon không tận hưởng khoảng thời gian trong câu lạc bộ theo cách truyền thống của những quý ông khác. Đối với anh nó không phải ẩn nơi náu hay ngôi nhà thứ hai.
10 “Cô chưa bao giờ thấy chuyện gì như thế. ” Adelaide, vẫn còn mặc nguyên áo choàng, nhấc tách sô cô la nóng lên. “Cô thề, đến sáng mai câu chuyện này sẽ lan khắp Thành Phố cho xem.
11 Gideon che dấu sự ngạc nhiên khi Felicity Pomeroy và cô của cô ta xuất hiện trong thư viện của anh vào chiều muộn ngày hôm đó. Khi đứng lên anh nhận ra cả hai không được vui vẻ lắm.
12 Gideon nhìn khắp căn phòng trọ nhỏ. Đó là căn phòng tốt nhất trong quán trọ, nhưng điều đó cũng chẳng nói lên điều gì. Chỉ có một cái giường, và nó khá là nhỏ.
13 Bá tước xứ Hardcastle hiển nhiên không thích con dâu ra mắt sau một tin nhắn cụt lủn. Nữ bá tước xứ Hardcastle cố gắng tỏ ra nhã nhặn, nhưng rõ ràng bà cũng bị bất ngờ với tin con trai đột ngột lấy vợ.
14 Harriet nhìn qua hàng tay vịn của lô nhà hát và quan sát khung cảnh được chiếu sáng. Những hàng ghế đối diện chỗ hai người cô và chị em cô ngồi đầy ắp những người ăn mặc lòe loẹt, tất cả đều tranh giành sự chú ý.
15 Sáng hôm đó Tattersail đã đông nghẹt khi Gideon bước vào sân. Không phải là một nơi thường xuyên tấp nập, đặc biệt vào những ngày buôn bán như hôm nay.
16 Để nghe hết toàn bộ câu chuyện từ cô thật không dễ. Gideon thu hết kiên nhẫn và ôm Harriet thật chặt trong khi cô kể cho anh nghe một lời giải thích đứt quãng liên quan đến những hóa thạch giả, một hòn đá có một con cá hóa thạch, và Bryce Morland.
17 Tin đồn về thách đấu giữa Gideon và Morland gần như bị nhấn chìm bởi tin đồn về sự bất hòa. Mọi người trong xã hội, đa phần bị Harriet ghê tởm, tỏ ra hứng thú với sự từ chối trò chuyện với chồng của cô.
18 Hai giờ sau Gideon đá cánh cửa thông với phòng ngủ Harriet và hiên ngang đi vào phòng vợ anh. Anh sẵn sàng cãi nhau. Harriet ngồi dựa lưng vào gối. Cô dù ít hay nhiều cũng đã chuẩn bị cho lần đương đầu này.
19 Harriet trong phòng ngủ vào sáng hôm sau khi Phu nhân Hardcastle tìm gặp cô. Harriet đặt bản sao một bài luận về lịch sử hình thành của trái đất mà gần đây cô đã mua.
20 Harriet nâng cây đèn lên cao và quan sát toàn cảnh cái hang. Cô thấy nhẹ nhõm khi không thấy bất cứ dấu hiệu nào chứng tỏ có người đã làm việc với một cái chổi quét vồ và một cái đục.
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 17