1 CHƯƠNG 1
TIẾNG NƯỚC XỐI ÀO ÀO dội vào tai Amy Cahill. Nếu nhắm mắt lại, con bé có thể hình dung mình đang đứng dưới một con thác tuyệt đẹp của vùng nhiệt đới.
2 CHƯƠNG 2
CÁI BA LÔ CỦA DAN đập uỳnh uỵch vào xương sống nó. Thật tuyệt khi được chạy bộ sau cả triệu giờ đồng hồ ngồi máy bay. Rắc rối duy nhất của chuyện đi du lịch quá nhiều chính là.
3 CHƯƠNG 3
AMY ĐẬP VÀO CÁNH CỬA XÀ LIM. “Có ai không? Cứu với!” nó gào lên.
Dan xuất hiện và nhìn vào trong các chấn song. “Dù chị đã làm gì đi nữa, em sẽ luôn ủng hộ chị,” nó nói.
4 CHƯƠNG 4
AMY, DAN VÀ NELLIE vốn đã quen với chuyện bốc hơi nhanh chóng. Dan tọng hai bàn chân vào lại đôi giày đế mềm của nó. Amy nhảy một phát vọt qua cái đi-văng.
5 CHƯƠNG 5
IRINA SPASKY ngồi bệt trên những bậc thềm của Nhà hát Opera Sydney. Đường nét phần mái của tòa nhà nổi tiếng tràn về phía trước, mô phỏng vũ điệu của những con sóng trong bến cảng.
6 CHƯƠNG 7
AMY CẢM THẤY ĐƯỢC ÁNH MẮT của mọi người cứ nhìn chằm chặp vào nó khi nó đón lấy cái điện thoại. Mặt nó dần nóng bừng lên, nó xoay người đi để Dan không thấy được điều đó.
7 CHƯƠNG 9
Nó đã tới bến và chuẩn bị xuống phà. Bỗng nhiên, một chiếc tàu cao tốc lướt đến cắt ngang mặt chiếc phà đang nằm ườn lười nhác và hướng thẳng đến bến phà.
8 CHƯƠNG 11
MẸ KHÔNG VUI.
Điều đó không bao giờ là chuyện tốt cả.
Nhưng lần này, đã có cái mặt đanh đá của mụ Spasky chịu trận lôi đình rồi. Điều đó mới thật dễ chịu làm sao.
9 CHƯƠNG 13
MÙI VỊ HẤP DẪN của những món ăn ngon lành đang nằm trên bếp chào đón Amy khi nó mệt mỏi đẩy cánh cửa vào nhà chú Shep. Nó mất hơn một tiếng đồng hồ để về lại đây.
10 CHƯƠNG 14
“THỨC DẬY VÀ TỎA SÁNG THÔI, các bạn của tôi,” Shep gọi một cách vui vẻ. “Chú sẽ pha một bình cà phê và làm ít đồ ăn sáng, rồi sau đó chúng ta sẽ lên đường ra sân bay.
11 CHƯƠNG 15
HỌ BAY DỌC THEO ĐƯỜNG BỜ BIỂN, dưới cánh máy bay là làn nước màu xanh ngọc và những bãi cát vàng óng trải dài. Đầu Amy bắt đầu gục gặc, rồi nó ngủ thiếp đi.
12 CHƯƠNG 16
SAU MỘT CHỐC LÁT NGẮN NGỦI, Amy ngồi xuống trong tư thế quỳ. “Ken nói đúng. Chả có gì ở đây. Mọi thứ đã quá lâu rồi. ” Tụi nó đã kiểm tra kỹ lưỡng căn phòng bày biện tuềnh toàng, kiểm tra cả cái tủ nhỏ.
13 CHƯƠNG 17
CON RẮN TRƯỜN NGANG CĂN PHÒNG NHỎ. Dan không cho rằng con rắn có vẻ vô hại sau cái vụ bị rớt xuống sàn nhà từ khoảng cách 15 mét.
“Đừng hoảng sợ.
14 CHƯƠNG 19
“ROBERT CAHILL HENDERSON là một nhà hóa học lỗi lạc,” Amy vừa nói vừa đọc liến thoắng. “Ông cũng đã đính hôn với một người họ hàng của Nữ Hoàng Victoria.
15 CHƯƠNG 20
Ngay đúng lúc đó, một vài nhân viên mặc đồng phục tiến về phía tụi nó. “Xin lỗi ngài,” người nhân viên có dáng người cao nhất đám lịch sự hỏi chuyện Shep.
16 CHƯƠNG 21
NẾU CÓ MỘT ĐIỀU mà Dan không bao giờ ngờ rằng nó sẽ nghe thấy trong cuộc đời mình, thì đó chính là câu “Điểm dừng tiếp theo, Java” trong lúc au pair của nó bắt đầu băng qua một đại dương mênh mông.
17 CHƯƠNG 22
THÀNH PHỐ JAKARTA nhất loạt tỉnh giấc gây nên một tiếng gầm vang động. Ra khỏi khách sạn, Amy và Dan bước đi trong nỗi bàng hoàng, ngắm nhìn những chiếc xe tải, xe hơi, xe máy và taxi quấn vào nhau rồi tách ra trên đường phố.
18 CHƯƠNG 24
ALISTAIR HE HÉ MỘT BÊN MẮT. Nếu có bất ngờ khi thấy tụi nó thì lão cũng không để lộ điều đó ra.
“Chào mừng tới thiên đường,” lão nói.
Lão xoay hai chân xuống đất để đứng dậy.
19 CHƯƠNG 26
SÁNG HÔM SAU, Amy và Dan ra ngồi trên bãi biển, nhìn ra làn nước nhiệt đới êm ả. Tụi nó đã trải qua một đêm dài nhất trong cuộc đời. Không thể ngủ được, chỉ ngồi và chờ bình minh lên.