381 Đi qua ngàn dặm đường, trải qua ba năm dài, từ Bồ Xương Hải đến sa mạc Khố Mỗ Tháp Cách (Kumtag Desert), Vu Điền, cao nguyên Thổ Phiên, xuống Côn Lôn Sơn, băng qua sa mạc Taklimakan được mệnh danh là “Biển Tử Vong”, đến Quy Tư, rồi lại đi vòng qua cao nguyên, xuống Nam Chiếu, đến hôm nay trở lại Thần Đô, giống như kẻ lãng tử giang hồ lưu lạc tận góc bể chân trời, rốt cuộc đã về đến cố hương.
382 Long Ưng đi tới giữa đại điện, đang định lên tiếng vấn an, Võ Chiếu đã rời ghế, bước xuống thềm, khoảng cách mấy chục bước mà chỉ như gang tấc, thoáng chốc làn gió thơm đã ngay trước mũi hắn.
383 Long Ưng nói:- Hắn đã tỉnh ngộ. Võ Chiếu khẽ giật mình, mày hơi chau lại, hỏi với vẻ khó hiểu:- Hắn đã tỉnh ngộ? Là có ý gì? Chẳng lẽ trước khi đọc cuốn sách đó, hắn là một người u mê ngu ngốc sao?Long Ưng nói:- Bởi vì cuốn sách đó là kiếp trước hắn viết để kiếp này hắn xem, đọc được cuốn ghi chép đó, hắn đã nhớ lại chuyện kiếp trước và khiến hắn tỉnh ngộ, hiểu ra mục đích của mình ở kiếp này.
384 Cổng thành vừa mở, Long Ưng bèn dẫn ba cô gái cưỡi ngựa đến tận Y Thủy, vui chơi thỏa thích rồi trở về thành. Đầu tiên hắn đến nơi ở của Nhiếp Phương Hoa, thăm nàng và đứa con yêu của Vạn Nhận Vũ, Long Ưng mới thấy thỏa lòng.
385 Lý công công đã đến, báo là Thượng Quan Uyển Nhi đang chờ trên xe ngựa ở trước sân. Bàn công công nói:- Đi thôi! Hôm nay cố gắng dành chút thời gian tới gặp ta.
386 Quả nhiên như Bàn công công nói, giữa quảng trường trước điện Vũ Thành, một khối cầu bằng đồng đã được dựng lên, hợp thành bởi hơn mười tầng vòng tròn, trong khối cầu có khối cầu, bốn phía bên dưới có khung đỡ, do thụy thú (1) ngửa đầu nâng đỡ khối cầu từ bên dưới, bốn con rồng bằng đồng được tạo hình rất sinh động, đưa vuốt nâng quả cầu, đầy vẻ uy nghiêm thần bí, tinh xảo đến mức làm người ta khó mà tin được.
387 Chỉ cần nhìn cách tổ chức của hội nghị nội đình, là đủ biết thái độ cởi mở của Võ Chiếu đối với việc thảo luận chính sự của triều thần. Ở ngự thư phòng trong cung Thượng Dương giống như một cung điện rộng lớn, ghế của Võ Chiếu đặt ở phía bắc, Thượng Quan Uyển Nhi thì ngồi ở một cái bàn phía sau bên trái, cách bà ba bước, phụ trách việc ghi chép.
388 Long Ưng như biến thành một người hoàn toàn khác. Cặp mắt lấp lánh hào quang một cách kỳ lạ. Hắn nói hết sức bình tĩnh:- Hiện tại Mặc Xuyết đã chiêu hàng được Già Nỗ, khả năng đối đầu với Đột Kỵ Thi tăng cao.
389 Đại Giang Liên đang chờ đúng cơ hội này. Bất chấp Long Ưng có tốn bao nhiêu nước bọt, khuyên Võ Tam Tư thông minh bỏ vị trí thái tử thì y cũng chẳng nghe lọt tai.
390 Trở lại viện Cam Thang, điều không thể ngờ được là Lệ Lệ và Tú Thanh tới Thần Đô uyển cưỡi ngựa, chỉ có Nhân Nhã sợ Long Ưng quay về nên không chịu đi.
391 Bàn công công hơi giật mình, quan sát hắn rồi nói:- Ngươi chuẩn bị đối đầu với Thành Thượng hay sao? Để công công nói cho ngươi biết, cho dù với sức ảnh hưởng của ngươi vẫn khó mà làm cho nàng dao động.
392 - Niềm vui mới của Thái Bình là ai?- Ừm!Thượng Quan Uyển Nhi không trả lời câu hỏi của hắn. Long Ưng đang nhớ lại cảm giác vừa mới quấn quýt bên nàng mà cảm thấy ngọt ngào.
393 - Cách trực tiếp nhất đó là nhổ tận gốc. Có điều địa hình cao nguyên Vân Nam phức tạp, tràn ngập khí độc, chỉ sợ Ưng gia và Nhận Vũ tự mình ra tay mới được.
394 Trở lại cung Thượng Dương, Lệnh Vũ chờ sẵn, mời hắn tới Ngự thư phòng gặp Thánh thượng. Lệnh Vũ đã chuẩn bị sẵn tuấn mã cho hắn nên cả hai cùng thúc ngựa tới Ngự Thư Phòng.
395 Võ Chiếu tức giận nhìn Bàn công công mà cười nói:- Chỉ có tên tiểu tử này mới dám chất vấn trẫm như vậy. Bàn công công lại cười nói:- Xóa bỏ lệnh cấm đối với Đán nhi và các con thì sao?Võ Chiếu hơi giật mình một chút rồi nói:- Việc này xếp vào nhóm cần suy xét.
396 Trở lại viện Cam Thang, từ xa hắn đã nghe thấy tiếng cười của ba người con gái. Tiến vào nội đường, hắn thấy các nàng đang vui vẻ chia nhau mấy miếng ngọc mà mình mang về.
397 Long Ưng nói:- Đó là vì muốn đánh lạc hướng cảm giác của mọi người rằng Quốc lão và tiểu tử bắt tay gây khó dễ với Thánh Thượng, khiến cho ngài không thể từ chối.
398 Võ Tam Tư vẫn hết sức thong dong, tiếp đón hắn tới thư phòng để nói chuyện. Thượng Quan Uyển Nhi không thèm dự. Thư phòng của y nhỏ bằng một nửa Ngự Thư phòng của Võ Chiếu ở trong cung Thượng Dương nhưng so với Ngự Thư Phòng để cất sách thì lớn hơn gấp mười lần, bày tới mười giá sách dựa vào tường.
399 Long Ưng rời khỏi phủ Lương Vương, tản bộ đi bên bờ sông Lạc Thủy. Giữa áp lực của cái sống và chết, vừa rồi Võ Tam Tư đã đối xử với hắn hết sức thành thật, nhưng khi mọi chuyện trở lại trong lòng bàn tay, y sẽ trở lại con người như trước kia.
400 Long Ưng và Thái Bình công chúa cùng ngồi xuống, hai bên cách nhau một cái bàn. Ánh mắt người này nhìn về phía người kia nhưng Long Ưng có thể khẳng định là nàng làm như không thấy.