61 Lâm Nha dùng tốc độ nhanh nhất để đến chỗ An Tiểu Yêu, cô rất sợ An Tiểu Yêu gặp phải chuyện không may, vì tính mạng của cô sẽ gặp nguy hiểm với tội dám lừa An Tiểu Yêu.
62 An Tiểu Yêu không còn muốn quan tâm xem Mị Âm Tuyết sẽ nghĩ gì, bây giờ tâm trạng Tiểu Yêu vui mừng như điên, hận không thể ôm hôn Lâm Nha mà thôi. An Tiểu Yêu đã sớm vứt bỏ chuyện bị lừa sang một bên rồi, vì cô nhận ra người mình thích cũng chính là cha Bảo Bảo.
63 "Tiểu Yêu, chỉ cần cậu không hối hận, tớ liền buông tay ————""Buông tay ————"An Tiểu Yêu không ngờ vừa nói buông tay thì Lâm Nha liền thả tay ra. Do đang dùng lực kéo tự nhiên Lâm Nha thả tay ra làm cho An Tiểu Yêu chưa kịp định thần lại nên Tiểu Yêu bị bật ra đằng sau, đụng vào cửa phòng Long Viêm Dạ.
64 An Tiểu Yêu nắm thật chặt, móng tay cắm sâu vào trong tay Long Viêm Dạ. Một chút máu rỉ ra dính vào đầu ngón tay An Tiểu Yêu, trái tim cô cũng đau đớn không thể nói lên lời, đau lòng nhìn Long Viêm Dạ, nước mắt như trực chảy ra, giọng nói có chút khàn khàn.
65 Long Viêm Dạ đã quyết định ra đi, nhưng đáng tiếc là ba người đang đến bệnh viện kia lại không biết quyết định này của anh. Trên xe, Lâm Nha vừa lái xe vừa nói thao thao bất tuyệt về những chuyện vừa xảy ra cho Long Quân An biết, chỉ trừ chuyện Long Viêm Dạ là cha đứa bé ra vì An Tiểu Yêu chưa muốn nói cho mọi người biết, nên Lâm Nha không dám tùy tiện nói cho Quân An biết.
66 Long Quân An lấy áo khoác định khoác cho An Tiểu Yêu thì Lâm Nha vội vàng ngăn lại, chắn trước giường bệnh. "Long Quân An, anh định làm gì? Anh không thấy An Tiểu Yêu cần được tĩnh dưỡng ư, vừa rồi bác sĩ nói Tiểu Yêu phải nằm nghỉ ngơi mấy ngày thì đứa bé mới được an toàn.
67 Lúc này Long Quân An đang rất vui, chỉ cần An Tiểu Yêu đồng ý đến sân bay thì e rằng anh Viêm Dạ có muốn đi cũng không đành lòng. Long Quân An trong lòng vui sướng, đỡ An Tiểu Yêu rời khỏi bệnh viện.
68 Long Viêm Dạ bước thật nhanh tới chỗ Lâm Nha, trong mắt anh có ánh sáng hi vọng. "Lâm Nha, Tiểu Yêu đâu? Có phải cô ấy tới đây tìm tôi không? Sức khoẻ cô ấy không được tốt mà chạy tới đây có sao không? Đúng rồi, có phải cô ấy có điều gì muốn nói với tôi, đúng không?"Long Viêm Dạ đột nhiên xuất hiện trước mặt làm Lâm Nha sợ hết hồn, nghe Long Viêm Dạ hỏi một hồi, trong lòng cô nổi lên chua xót khó tả.
69 Lâm Nha thấy An Tiểu Yêu bước đi uể oải thì cô đã biết chuyện gì xảy ra rồi. Lâm Nha vừa định chạy lại thì Long Quân An đã nhanh hơn một bước, anh vội vàng kéo An Tiểu Yêu lại.
70 Ngồi trên máy bay, Long Viêm Dạ vẫn cảm giác như mình đang nằm mơ vậy, bây giờ thì bộ não cũng hoạt động trở lại. Lúc ở sân bay, những lời Lâm Nha nói đều là nói dối, Long Viêm Dạ thật muốn chém một nhát vào cổ Lâm Nha, tuy anh không biết vì sao Lâm Nha lại nói dối anh nhưng vì lời nói dối đó mà anh và Tiểu Yêu mới không gặp được nhau, nghĩ đến điều này thì cơn giận trong lòng Viêm Dạ lại trỗi dậy.
71 Tâm trạng của Long Viêm Dạ tụt xuống đáy, giờ đấy chỉ còn cảm giác tuyệt vọng, chẳng lẽ An Tiểu Yêu cứ vậy mà rời xa anh ư? Đúng lúc mình biết được sự thật thì một cơ hội cô ấy cũng không muốn ình chứ? Long Viêm Dạ không nói gì, kéo Long Quân An lên xe.
72 An Ba nhìn An Tiểu Yêu lại đang ngồi ngẩn ra, ông chỉ biết lắc đầu, đón lấy An Niệm Dạ, nhìn đứa bé kháu khỉnh đáng yêu mới làm An Ba an tâm. Tiểu Dạ toét miệng ra cười với An Ba, nụ cười ngây thơ đó như thổi bay những lo lắng trong lòng ông.
73 Nói thật, nếu An Ba không nói thì An Tiểu Yêu cũng không biết mình có một cô em họ. Phía trước toàn người là người làm An Tiểu Yêu cảm thấy đau đầu kinh khủng.
74 An Tiểu Yêu không muốn nghe lời giải thích của Tiểu Dạ nữa, bế An Niệm Dạ đi đến cửa sau ra xe. Vừa rồi chớp mắt cái không thấy con trai đâu, An Tiểu Yêu thực sự rất lo, may lúc cô đi xuống dưới phát hiện ra An Niệm Dạ đang bò ra khỏi gầm bàn, lúc đó An Tiểu Yêu mới thở phào nhẹ nhõm.
75 Chỉ cần có An Niệm Dạ bên cạnh thì An Tiểu Yêu cảm thấy mọi việc mình làm đều có ý nghĩa, cô quyết định giữ lại Bảo Bảo có lẽ không phải là một chuyện không tốt, An Tiểu Yêu nhìn An Niệm Dạ đang ăn mỳ, bất giác môi khẽ cong lên nụ cười hạnh phúc.
76 An Tiểu Yêu ôm An Niệm Dạ vội vàng bỏ đi. An Tiểu Yêu lái xe, nước mắt không thể kìm được nữa lăn dài trên má cô, trước mắt đều mơ hồ, An Tiểu Yêu không thể nhìn rõ mọi thứ phía trước nên đạp chân dừng xe lại, đầu gục lên vô lăng mà khóc.
77 Trong tay ngoài địa chỉ ra thì không có bất cứ thông tin gì nên Long Viêm Dạ cứ đứng đó suy đoán lung tung hết cả lên. Bốn năm qua Tiểu Yêu ở đâu, sống có tốt không? Những gì Tiểu Yêu đã trải qua trong bốn năm qua thì hầu như anh không biết chút gì hết.
78 Long Viêm Dạ độ lượng không chấp nhặt nhiều, dù sao giờ An Tiểu Yêu cũng không còn muốn đuổi anh đi, Long Viêm Dạ cười thầm trong bụng, giờ có nói gì thì Long Viêm Dạ cũng thuận lợi tiến được một bước đầu tiên trong việc chinh phục Tiểu Yêu rồi.
79 Long Viêm Dạ ôm An Tiểu Yêu chặt hơn, môi lưỡi quấn quýt lấy nhau, người An Tiểu Yêu dần dần nóng lên. Thời gian như dừng lại, nụ hôn này vừa kích thích lại nóng bỏng, An Tiểu Yêu càng ngày càng khó thở, hai người giống như hai kẻ thù, không ngừng dây dưa, không ngừng dừng sức.
80 Thật ra Long Viêm Dạ vẫn chưa biết Tiểu Dạ là con của anh và Tiểu Yêu, trong thâm tâm anh vẫn nghĩ Tiểu Dạ là con của anh với An An, An Tiểu Yêu chỉ là vô tình trở thành người chăm sóc cho Tiểu Dạ thôi.