41 Mị Âm Tuyết nhìn vẻ mặt ấm ức của Long Viêm Dạ cảm thấy hài lòng. Cô Julie đó đúng là người dễ dàng bị mua chuộc, nếu không có tin tức mà cô ấy cho thì mình đâu có tự tin mà đứng trước mặt Long Viêm Dạ để đàm phán thế này, Mị Âm Tuyết tuy cố nhịn cười nhưng ánh mắt vẫn hiện rõ sự vui sướng trong lòng.
42 Mị Âm Tuyết cùng Long Viêm Dạ tranh giành nhau, còn An Tiểu Yêu cùng Long Quân An ngồi ăn sáng, không khí trong phòng lúc này thật kỳ lạ. Long Quân An hoàn toàn không thèm để Long Viêm Dạ cùng Mị Âm Tuyết vào mắt, chỉ chăm chú gắp thức ăn cho An Tiểu Yêu.
43 An Tiểu Yêu bị mọi người nhìn chằm chằm thì toát mồ hôi. Vì không còn sự lựa chọn nào nên mới nói như vậy, ai bảo bọn họ gây sức ép chứ, lúc đầu mình nói gì cũng không thèm để ý, bây giờ mới nghĩ đến chuyện hỏi ý kiến mình, đối xử với mình như vậy sao mình không khó chịu cho được, đương nhiên là muốn khiêu khích bọn họ một chút rồi.
44 Nhìn An Tiểu Yêu lúc này làm Long Quân An không thể nhịn cười, không biết anh mình tìm được cô nhóc đáng yêu này ở đâu nhỉ. Bị mình dọa đôi ba câu mà đã dọn đồ chạy trốn vì sợ anh mình đuổi giết, Long Quân An mới phát hiện ra An Tiểu Yêu là người rất trẻ con.
45 Dưới ánh nến lung linh, Long Quân An ân cần rót thêm ly rượu nữa cho An Tiểu Yêu, trong đầu suy tính âm mưu xấu xa, đen tối. "Tiểu Yêu, ly này là em xin lỗi chị.
46 An Tiểu Yêu nhìn Long Quân An đang ngồi dưới đất, mặc kệ anh ta có đang buồn bực cô vẫn đá Long Quân An một cái. "Nè, đi rót rượu cho tôi. "" ————"Hu hu ——— mình hỏi gì không hỏi, sao lại đi hỏi ước mơ của An Tiểu Yêu làm gì để phải chịu khổ thế này chứ.
47 Cứ thế Long Quân An bị An Tiểu Yêu ném qua một bên, cố gắng loại bỏ đi cảm giác lo lắng, Long Quân An chống tay lên nhìn An Tiểu Yêu đang ngủ say. Với góc độ này nhìn An Tiểu Yêu có cảm giác hơi mờ ám, nhớ lại ước mơ của An Tiểu Yêu là bao trai, khoé miệng Long Quân An khẽ cong lên.
48 Long Quân An chui trong gầm giường, chờ mãi mới nghe thấy tiếng bước chân của Long Viêm Dạ sau đó là tiếng đóng cửa, lúc này phải cố gắng lắm Long Quân An mới bò ra ngoài được, xoa bóp tay chân đang bị tê rồi nhìn An Tiểu Yêu đang nằm trên giường.
49 Lời nói của Long Quân An đã trấn áp hai người kia. Long Viêm Dạ thì ngạc nhiên vì trước giờ em trai mình luôn lăng nhăng, vô trách nhiệm vậy mà giờ lại nói ra câu này, anh định nhân cơ hội này dạy bảo em trai một chút, ai ngờ lại tự lấy đá ném vào chân mình, chắc nó chỉ là nói đùa thôi, nhưng nếu An Tiểu Yêu đồng ý để nó chịu trách nhiệm thì mình phải làm thế nào? Long Viêm Dạ nghĩ tới chuyện này mà đau đầu.
50 Bất ngờ vào một hôm có một đoàn người mặc đồ đen, đeo kính đen giống như mafia trên TV bước ra từ mười chiếc xe hơi cao cấp dừng trước cổng nhà họ Long.
51 An Tiểu Yêu cố gắng để mặt mình không cứng ngắc, phải nửa ngày mới nặn ra được nụ cười. An Tiểu Yêu đứng trên cầu thang nhìn An Ba đang đi từng bước vào phòng khách, lúc này Tiểu Yêu chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn ra, xong rồi, nhìn sắc mặt của cha có vẻ không tốt lắm, hình như đang rất tức, từ bé tới giờ đây là lần đầu tiên trốn nhà đi, mình quá to gan như vậy có khi nào cha trói mình về giam lỏng không? Trong vài giây cái gì An Tiểu Yêu cũng nghĩ đến, nhưng điều quan trọng nhất và làm cô lo lắng nhất là cha có còn ép mình bỏ Bảo Bảo không.
52 An Tiểu Yêu không thấy ai phản đối nên gọi cho Lâm Nha, một lúc lâu mới có người nghe máy. Sau khi Lâm Nha nghe máy, An Tiểu Yêu nói luôn. "Lâm Nha, cậu đang ở đâu? Tớ cho người tới đón.
53 Trời ạ, không thể nào? ! Sao lại có sự trùng hợp như vậy ——— Lâm Nha cảm thấy bất ngờ, nếu cô không nhầm thì người mặc áo đen ngồi cạnh bác An Ba chính là kẻ đầu sỏ gây chuyện đêm đó, nhưng sao anh ta lạ xuất hiện ở đây? Lâm Nha kinh ngạc tròn mắt.
54 Lâm Nha khẽ nắm tay An Tiểu Yêu, trong lòng đầy áy náy nhưng do bất đắc dĩ mà thôi. Tiểu Yêu, hãy tha thứ vì lời nói dối, cô cũng là không còn cách giải quyết nào khác, nhưng ở chung với Mị Âm Tuyết cũng tốt.
55 Trong lòng Long Viêm Dạ đang rất khó chịu, cứ thế đi theo đường mòn vào trong rừng, Long Viêm Dạ rất muốn quay về nhà rồi nói ọi người biết, dù đêm đó An Tiểu Yêu ở cùng ai thì anh cũng muốn được ở cùng cô ấy, chỉ mình cô ấy.
56 Không có ai phản đối, cha con họ An cuối cùng thoả hiệp với nhau, An Tiểu Yêu chính thức qua sống thử với Mị Âm Tuyết. Lâm Nha cùng An Tiểu Yêu nhìn cấp dưới của An Ba đang mang hành lý của Tiểu Yêu ra ngoài xe, tiến thẳng tới biệt thự của Mị Âm Tuyết, trong lòng Lâm Nha vô cùng áy náy.
57 Sau khi ăn xong bữa tốt, Mị Âm Tuyết dìu An Tiểu Yêu về phòng. Vừa vào phòng, Mị Âm Tuyết liền ấn An Tiểu Yêu vào tường, tay nâng cầm cô lên, đôi mắt trở nên đen hơn.
58 Sáng sớm hôm sau, khi An Tiểu Yêu vẫn còn chìm trong giấc mộng thì Mị Âm Tuyết đã rời khỏi nhà. Khi An Tiểu Yêu tỉnh dậy thì chỉ có cô với mấy người giúp việc ở nhà, trong nhà không có tiếng nói chuyện, An Tiểu Yêu ôm bụng vào bếp ăn tạm chút gì đó rồi ra vườn hoa đi bộ.
59 Vì câu hỏi của An Tiểu Yêu làm mặt Mị Âm Tuyết trở nên khó coi vô cùng. Mặt tái xanh, huyệt thái dương khẽ giật giật, toàn thân Mị Âm Tuyết trở nên lạnh giá, ánh mắt cũng trở nên rất đáng sợ.
60 Mị Âm Tuyết kinh ngạc nhìn An Tiểu Yêu, sững sờ trước tình cảnh trước mặt. Anh đã nói gì sai sao nên An Tiểu Yêu mới tức giận như vậy? Mị Âm Tuyết nghĩ nát óc cũng không biết vấn đề nằm ở đâu.