61 Quang cảnh trở nên lộn xộn khi phụ huynh tràn lên phía trước và những học sinh năm cuối cấp của trường Robert E. Lee tản ra tứ phía, hò hét xô đẩy nhau.
62 “Mình biết, mình biết. ” Bonnie vỗ về. “Meredith, cậu lại tự làm bản thân stress rồi. Sao không cố gắng nghĩ đến chuyện khác đi? Này, sau khi đi ăn tối với bố mẹ về cậu có muốn đến dự tiệc ở nha Raymond không? Tuy chẳng ai mời nhưng bọn mình có thể lén vào được mà” “Không!” Meredith tự nhiên đùng đứng lên.
63 “Bởi vì, có thể cậu biết câu trả lời cho chuyện này. Liệu có khả năng thầy “Tanner đã dùng dao đâm Damon không?” “Cái gì kia?” “Có hay không?” “Tôi…” Bonnie chớp mắt, nhíu mày.
64 Chung quanh Meredith, nghĩa trang lặng ngắt như tờ. Dường như nó cũng giống cô, đang nín thở chờ đợi. Những hàng bia trắng trải dài về cả hai phía của Meredith, toả sáng mờ mờ.
65 “Không. ” Có một quầng sáng nhợt nhạt phía trên những rừng cây về hướng đông. Meredith chú mục vào đó. “Ôi trời, thôi mà, Meredith. Cậu không chịu cố gắng gì hết.
66 “Buông tôi ra, Tyler! Cậu làm đau tay tôi đấy!” Hoảng loạn bùng lên chạy dọc theo các dây thần kinh của Meredith khi cô tiếp xúc với làn da trần của Tyler.
67 “Ngoài ma cà rồng ra còn có những thứ khác thích uống máu mà. ” Tyler nói bằng cái giọng nhễu nhão nước dãi. “Và ta muốn nếm thử máu cô em. Nhưng trước tiên, bọn mình vui vẻ một chút đã nhé.
68 Meredith nhìn cả hai người đang đứng đối diện với nhau. Thật khác nhau một trời một vực, cô tự nhủ. Mặc dù cả hai đều là những sinh vật của bóng tối theo một nghĩa nào đó.
69 “Mày không hề chùn tay khi đè một cô gái xuống đất, dọa nạt cô ấy,” Matt nói. “Nhưng khi bạn bè của cô ta xuất hiện thì mày lại sợ vãi cả mật ra. ” Tyler chỉ quắc mắt nhìn cả nhóm.
70 Meredith nhắm mắt lại và nghe thấy tiếng Bonnie nuốt khan kế bên mình. Cô đưa tay ra nắm chặt lấy tay Bonnie, nhưng vẫn tiếp tục lắng nghe. Lúc giải thích cho họ, Stefan đã không đi sâu vào chi tiết đến mức đó.
71 Stefan đóng quyển sách lại. “Ông ta là người sói, Tyler, cái ông cố ông sơ gì đó của ngươi ấy. Ông ta trở thành như thế do bị người sói tấn công, và đã truyền lại cái gen người sói của mình cho đứa cháu trai và khi nó được tám tháng rưỡi thì ông chết.
72 “Hắn không phải bạn ngươi, Tyler. Hắn đang lợi dụng ngươi thì có, hắn là một tên giết người. ” “Đừng có lún sâu thêm nữa, Tyler ạ. ” Matt chen lời. “Ngươi đã là một công cụ trong tay hắn sẵn rồi.
73 “Làm xong đại cho rồi. ” cô bảo. “Tụi bay đừng có giỡn!” Tyler gầm lên, vùng vẫy đến mức Bonnie phải chụp lấy chân gã và quỳ tì lên nó. “Bọn mày không thể làm thế được! Không thể!” “Giữ hắn ngồi yên đi.
74 “Nhưng ngươi vừa định giết Meredith đấy thôi. ” “Đó là bây giờ. Bây giờ mọi thứ khác rồi, đồ ngu. Lão nói không vấn đề gì. ” “Vì sao thế?” Meredith hạ giọng hỏi Stefan.
75 “Lý thuyết là thế,” Stefan đáp. “Lúc tôi đi anh ta còn ở đó. Nếu có gì xảy ra thì anh ấy phải gọi tôi chứ…” “Các cậu ơi,” Bonnie thì thào, mắt mở to thao láo, môi run rẩy.
76 “Cậu ấy đã mới hắn vào nhà. ” Bonnie gào lên trong cơn tức giận khổ sở. “Tại sao cậu ấy lại làm thế chứ? Tại sao?” “Ở lại đây nhé. ” Meredith đáp, cố gắng liếm đôi môi khô khan.
77 Trong một thoáng Meredith chỉ đứng đó run rầy, nhưng rồi cô lắc đầu nặn ra một nụ cười méo xệch. “Mình không thể. Tính mình không làm vậy được. Thôi, để mình xem tay cậu đi.
78 “Vậy mà anh cứ để mặc cho nó xảy ra. ” Stefan tiếp tục nói mà không thèm đếm xỉa gì đến Bonnie và những người còn lại vừa xuất hiện, không cho Damon một cơ hội nào để trả lời.
79 Damon lại nhào tới định đánh tiếp. Matt lùi lại, quỳ xuống cạnh Stefan, một tay giơ ra. “Đủ rồi, cả hai người! Đủ rồi đấy!” Cậu la lớn. Stefan đang tìm cách gượng dậy.
80 Dù sao đi nữa, Bonnie nghĩ bụng, anh ta đi mất cũng là điều hay. Ngoài kia, những âm thanh ồn ào lại trỗi dậy: tiếng xe hơi rồ máy trên đường, tiếng còi báo động thoáng ré lên, tiếng những cánh cửa đóng sập lại.