101 Anh lờ đi lời quả quyết của cô ấy, chỉ tiếp tục nhìn chằm chằm với đôi mắt cháy lên như băng đá màu xanh lá trong đáy tảng băng. Anh đang nhìn xuyên qua cô, đến một khoảng cách không thể hiểu nổi.
102 “Anh đã ngạc nhiên. ‘Sáng sớm nay ư?’ anh nói. ” “ ‘Vâng’, bà ta trả lời. Bà ta nhìn anh và Damon không thiện cảm. ‘Cô chủ của tôi đã không vui vào tối qua.
103 Elena cảm thấy một cơn rùng mình, như là cơ thể cô vừa nhúng vào làn nước lạnh giá. Cô đang sở gai ốc, và cô cố nói chuyện với anh nhưng không thể. Anh đang nói liến thoắng như là anh có thể đuổi sự khiếp sợ đi nếu anh tiếp tục nói.
104 “Và bọn anh rất ăn ý với nhau. Nhưng Damon luôn mạnh hơn, và ngày đó có vẻ anh ấy cũng nhanh hơn nữa, như là anh ấy biến đổi nhanh hơn anh. Và thế nên trong khi cha anh vẫn còn la hét từ cửa sổ ngôi nhà, anh cảm thấy lưỡi kiếm của Damon xuyên qua sự phòng thủ (khiên) của anh.
105 “Nếu anh ấy không chết sau đó, với máu của Katherine quá mạnh trong các mạch máu của anh ấy, anh ấy sẽ có một cơ hội. Lúc mà máu sẽ phát triển yếu hơn, và rồi qua đi.
106 “Không,” Elena nói đầy sức thuyết phục. “Em không tin điều đó, Stefan. ” Câu chuyện của anh choán hết cô với sự kinh dị và tiếc nuối… và sợ hãi nữa. Cô thừa nhận điều đó.
107 “Nhưng điều đó không giải thích cho những lần khác. Vickie và người đàn ông già. Anh đã lấy máu của ông già đó. ” Mặt Stefan căng thẳng, như thể anh gần như sợ phải hy vọng.
108 “Em không hề biết em đang nói về chuyện gì đâu!” Anh đang đứng cứng rắn, gương mặt anh điên tiết, đôi mắt thì biểu hiện sự đau khổ. “Nếu anh buông thả một lần, điều gì sẽ giữ anh không biến đổi em, hay giết chết em? Sự say mê mạnh mẽ hơn em có thể tưởng tượng đấy.
109 Cô cảm thấy sự thay đổi, sự thay đổi nơi miệng anh như anh đã khuất phục, đáp trả cô một cách không tự lực, đáp những nụ hôn nhẹ nhàng của cô cũng bằng sự nhẹ nhàng như thế.
110 Ngay khi rời khỏi nhà Elena, Stefan đi đến khu rừng. Anh rẽ vào đường “ Old Creek “, lái xe dưới bầu trời với những đám mây ảm đạm giăng kín, để đến chỗ đậu xe trong cái ngày đi học đầu tiên.
111 “Mày luôn là đứa ích kỉ. Một tính xấu của mày. Không sẵn lòng chia sẻ thứ nào cả, phải thế không?” Đột nhiên, đôi môi Damon cong thành một nụ cười đẹp thường ngày.
112 “ Dù sao thì tao cũng ko thích cái cây này nó ở đây”, Damon nói, và ném nó đi xa nhất mà những hàng cây dày đặc cho phép. Sau đó, hắn cười vẻ thú vị. “Nó cũng làm tao cảm giác thích hành động như thế”.
113 Anh đi tập tễnh vài bước, lấy cái trọng lượng, rồi bất ngờ anh gồng cơ bắp mình lên, cố gắng thoát ra, cố gắng ột cú trả đòn. Đôi tay độc ác ấy đang siết chặt anh, làm mọi nỗ lực của anh trở nên vô dụng.
114 Nếu anh ngồi xuống một chốc để nghỉ mệt…. . Lại từng bước, từng bước một. Chiếc xe cách đây không xa. Lá kêu lạo xạo dưới buóc chân anh, rồi anh nghe tiếng lá kêu sau lưng mình.
115 Elena máy móc quay đầu lại cánh cửa. Giống như một cái máy, cô bước lên cầu thang và tới lớp học lượng giác của mình. Khi cô mở cửa, cô thấy mọi gương mặt của lớp học nhìn mình, cô lặng lẽ tiến lại cái bàn trống cạnh Meredith.
116 Trên bầu trời, những đám mây bay thành hình dòng sông màu xám nhạt. Các cành của cây sồi cuốn vào nhau. Một cơn gió mạnh thổi những chiếc lá vào mặt cô.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám
Số chương: 10