1 Chương 1: Khi kết thúc môn học tự chọn, trời bỗng đổ mưa. “Hành Vân, cậu xem kìa, hôm nay thực sự có mưa. Xem ra tớ ngày ngày khẩn cầu đã linh nghiệm rồi.
2 Quẹo hết một cua là tới dưới lầu ký túc xá, sau khi anh thả thùng sách xuống thì lập tức chào tạm biệt. Cô nhìn thấy anh rời khỏi, mãi tới tiết thể dục xế chiều thì Ôn Noãn mới nhớ ra cô lại quên hỏi tên của anh.
3 Chương 2: "Hôm qua lúc em đến tiệm sách nhìn thấy một bà mẹ trẻ dắt con gái tới mua sách thiếu nhi, mẹ của bé hỏi chủ tiệm có sách phù hợp cho con nít không, chủ tiệm hỏi chị có yêu cầu gì? Bà mẹ trả lời chỉ cần không có cảnh giết người, bạo lực hay tình dục là được hết.
4 "Hơn 2000 năm trước, nhà triết học Hy Lạp Aristotle hệ thống lại các nghiên cứu và suy luận của mình và sáng lập nên truyền thống logic, còn gọi là dạng thức logic; sau này Frege cùng Russell lấy đó làm mệnh đề để sáng lập ra logic toán học, hay còn được gọi là phép logic.
5 Chương 3: Nếu như trên thế gian này có một vài thứ khiến bạn khó khăn để thờ ơ nó vậy thì biển nhất định là một trong số đó. Trong rạp nướng thức ăn trên bãi cát, Ôn Noãn say sưa nhìn bọt biển trắng xóa xếp thành từng tầng.
6 Tiễn mẹ tới trước cửa trường học, mẹ Trương vẫn thấy hơi quyến luyến không muốn rời khỏi, Dực Chẩn dứt khoát nói, "Mẹ, nghe nói ở quảng trường Hải Tín có shop đang sale off, không phải mẹ có ý định mua quần áo sao?" "Thật hả?" Bà quay lại hỏi, "Ôn Noãn, cháu có muốn đi dạo phố với dì không? Ánh mắt của dì rất tốt nhé.
7 Chương 4: "Thời gian trôi qua thật mau, mới đó lại một năm trôi qua. Bởi vì thấy cậu đáng yêu nên muốn quan tâm cậu. Buổi tối nhớ đắp chăn, coi chừng cái móng heo của cậu lạnh cứng.
8 Chương 5: Thì ra khi con người đang yêu thì sẽ thấy thế giới này khác hẳn, đến cả bầu trời trong xanh hơn, sâu thẳm hơn. Gió thu lướt nhẹ, một vài khóm mây trắng điểm tô giữa bầu trời trong vắt, tất cả mọi sự vật sự việc đều hoàn mĩ vô khuyết.
9 Biết con trai muốn dắt bạn gái về nhà nên ông mặc kệ công việc mà bận rộn suốt cho tới trưa, quét dọn từ phòng khách đến sân thượng sạch sẽ tươm tất không nhiễm một hạt bụi.
10 Chương 6: Mùa đông năm nay không quá lạnh. Tiết trời vào đông, thời tiết bắt đầu trở lạnh, chỉ có cây bách tùng chịu được rét mới còn khoác lên mình vẻ ngoài xanh biếc.
11 Tóc của cô loạn thành một nùi, thật sự đã vượt quá sức tưởng tượng của anh. "Phải rời giường sớm như vậy thì sao người ta có thời gian chải tóc? Lại nói dù chải đầu thì chạy đường dài như vậy cũng rối nên em đã chuẩn bị sẵn -" Cô lấy một chiếc lược ra khỏi túi áo thể thao, "Bây giờ có thể chải chuốt rồi.
12 Chương 7: Dương quang hạ đích dương quang (ánh nắng bên dưới mặt trời) Bên trong đại sảnh cung vua vàng rọi có hàng nghìn quý tộc Nga trong trang phục lộng lẫy đang phe phẩy quạt lông xì xầm trò chuyện với nhau hoặc hòa cùng điệu nhạc Valse nói những lời tán tỉnh nhau; còn bên ngoài tòa thành thì là vô số ánh mắt tuyệt vọng có khắp mọi nơi trong cơn gió rét.
13 Chương 8: Đóa hoa hồng nào cũng có gai. "Trương Dực Chẩn, ba mẹ của đã đã đầu hàng vô điều kiện đáp ứng cho ta vào MIT học rồi. " Diệp Phỉ Dương kiêu ngạo tuyên bố, "Cám ơn ngươi.
14 Chương 9: yêu em, yêu cả thế giới của em. Năm cũ sắp qua đi và sẽ không bao giờ trở lại được. Ôn Noãn ngồi bên cửa sổ, trên gối để một quyển tiểu thuyết và đút bàn tay sợ lạnh của mình vào trong túi.
15 Phải rồi, Trương Dực Chẩn học toán nên có trí nhớ rất tốt với những con số. p> "Chiều mai em muốn đi Carrefour mua đồ, anh có muốn đi theo làm khuân vác hay không?" "Không được, anh có việc.