21 Cuối cùng, dưới uy nghiêm của Cố Thanh Y, Giang Nguyên chỉ đành mua một cái drap giường màu vàng nhạt đơn giản, dù cho trong lòng vẫn hướng về tấm drap màu đỏ thẫm hình uyên ương hí thủy kia.
22 Lúc Cố Thanh Y mở cửa, liền liếc thấy Giang Nguyên đang đeo tạp dề ngủ gật trước bàn cơm. Đầu gật gật từng cái, mỗi lần gần sát xuống mặt bàn lại gian nan ngẩng lên một chút, xong lại dần dần thấp xuống.
23 Nguồn nhảy chương mời các bạn đọc chương tiếp theo. .
24
Đã lâu không □□, Cố Thanh Y một đêm này chẳng biết hôn mê bao nhiêu lần.
Hôm sau, lúc bị chuông điện thoại đánh thức thì đã thấy trên màn hình hiện thời gian là năm rưỡi chiều, cậu lười biếng ngồi dậy, mở điện thoại lên “Alo?”
Người vừa tỉnh, giọng còn hơi khàn khàn, mang theo tâm tình thỏa mãn, âm cuối hơi lên cao, khiêu khích Giang Nguyên ở đầu kia tinh thần rung động.
25
Giang Nguyên mỉm cười gật đầu, mọi người cùng nhau ngồi xuống.
Hai đứa bé ngồi xen kẽ cạnh hai người ba, Đâu Đâu thì ngồi giữa Thẩm Quyện và Giang Nguyên, còn Tiểu Nhượng thì ngồi giữa Trì Uyên và Phan Duy.
26 Cố Thanh Y cũng rất thích Đâu Đâu, chơi với nhóc đến tận khi cốc sữa trên tay mình nguội lạnh mới phát hiện thời gian không còn sớm. Kêu Giang Nguyên đi hâm nóng sữa cho Đâu Đâu, đừng để nhóc trước khi đi ngủ tinh thần quá hưng phấn như vậy.
27
Hai người phía dưới cùng nhau lên xe, rất nhanh đã biến mất trong bóng đêm.
Giang Nguyên đứng nguyên tại chỗ, trên mặt xuất hiện biểu tình vừa mê man vừa phẫn nộ.
28 Dừng xe trước cửa hàng hay dẫn hai đứa nhỏ tới, Thẩm Quyện để Giang Nguyên dẫn con mình vào trước, còn mình thì đi đến một góc riêng, gọi điện cho chị gái.
29
Cố Thanh Y biết Giang Nguyên đi chuyến này, chắc chắn đã có chuyện.
Nhưng Giang Nguyên không nói, cậu cũng sẽ không hỏi.
Giang Nguyên mơ màng gối lên đùi Cố Thanh Y ngủ một tiếng, mới tỉnh táo đứng dậy đi nấu cơm.
30 Cố Thanh Y cuối cùng cũng nhìn không nổi cái dáng vẻ điên điên dở dở của Giang Nguyên nữa, nhận lấy trà sữa cô bé bán hàng đưa tới xong liền đâm đâm mặt Giang Nguyên, kéo người nhanh chóng về nhà.
31
Chú chó Giang một giây trước hãy còn được hưởng thụ sự dịu dàng của vợ yêu, một giây sau đã bị cái vật vừa xấu vừa không to bằng nắm tay anh đoạt đi mất!
Cái đồ xấu xí kia còn đang cắn cắn ngón tay Cố Thanh Y?! Bà nội nó chứ! Ai cho nó cái gan đó vậy!?
Giang Nguyên vẻ mặt hung ác, xắn tay áo lên đi tới giống như muốn giật đồ với Cố Thanh Y, bị cậu trừng mắt một cái, chỉ đành quay lại hai tay ôm đầu ngồi xổm trong góc tường, hồng hồng con mắt nhìn Cố Thanh Y cầm vài cái áo len cũ bỏ vào trong làn, ôm vật nhỏ kia lên xoa xoa.
32 Cuối cùng, Phan Duy vẫn không hiểu được sau hai ngày kia có nghĩa là mấy ngày, liền ngay sáng hôm sau, vừa tỉnh rượu một cái là chạy đi thu dọn đồ đạc, mặc kệ thư kí phát điên oán giận, báo cho người ta một tiếng xong thì chính mình thảnh thơi lái xe đến thành phố B.
33
Đi trong gió lạnh mùa thu, giám đốc Phan – Phan Duy rất hiu quạnh.
Anh nghĩ thế giới đã biến thành màu xám xịt mất rồi, thậm chí là cô nàng minh tinh đòi mấy hôm nữa dọn đến ở chung gửi qua cho anh một tấm ảnh quấn khăn lụa nằm trên giường đầy gợi cảm, anh cũng cảm thấy không hứng thú nổi.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Thanh Y nhìn Phan Duy không hiểu sao mà vừa nhìn thấy mình đã ỉu xìu xuống, thân thiết nở nụ cười “Chào anh, mau vào nhà đi.
35
“Ồ. ” Phan Duy gật đầu, quay người móc túi hạt dưa từ trong cái rổ đồ ăn vặt của Giang Nguyên “Này, ăn đi. ”
Giang Nguyên gật đầu, hai ngón tay kẹp lấy tấm ảnh giơ đến trước mặt Phan Duy, nhận về một nắm hạt dưa bắt đầu cắn, thuận tiện bật ipad, mở bộ phim kiếm hiệp mà gần đây anh ở nhà rảnh rỗi xem giết thời gian lên, lôi kéo Phan Duy cùng thưởng thức đồng loại thiểu năng của anh ta.
36
Cuối cùng, đêm hôm đó, đến cả sofa Phan Duy cũng không được ngủ.
Nằm trên thảm trải sàn ngoài phòng khách, Phan Duy đụng đụng Giang Nguyên đang ngồi quay mặt vào máy tính, đau khổ hấp thu chút xíu độ ấm tỏa ra.
37
Chuông vào học vang lên, Cố Thanh Y nhìn hơn nửa số học sinh ngã rạp ra bàn, nhíu mày.
“Thầy Cố, thầy cho bọn em nghỉ một chút đi mà. ” Cán bộ môn học vừa bê bài tập vừa giương ra vẻ mặt đầu đau khổ “Tiết trước kiểm tra toán, đúng là không muốn sống nữa luôn thầy ạ.
38
Lúc trường học mở cổng, một đám bạn nhỏ lớp mười lại chẳng ai dám ra ngoài.
Học sinh nam thì nhìn chằm chằm chiếc xe lịch lãm của giám đốc Phan, học sinh nữ thì nhìn hai dáng người cao to, ai cũng chăm chú giơ điện thoại lên chụp ảnh.
39 Sáng hôm sau, Cố Thanh Y nửa tỉnh nửa mê thấy Giang Nguyên ra ngoài nhận điện thoại. Chờ lúc anh mang theo một thân lạnh lẽo chui lại vào trong chăn, cậu mới tiếp tục lăn vào trong ngực anh.
40
Chuyện đầu tiên sau khi Cố Thanh Y quay lại phòng làm việc chính là lôi điện thoại ra lưu số.
Nói thật, lớn đầu rồi, lại còn làm giáo viên lâu như vậy, giờ còn phải tìm người kèm thêm, tự cậu cũng cảm thấy có chút ngại, mãi tới hôm nay mới gọi một học sinh cũng có dự định ra nước ngoài du học ra, hỏi chuyện tìm giáo viên tiếng Đức.