21 CHƯƠNG 21
Edit: Tieumanulk
Hoàng đế cúi đầu ngửi ngửi mùi vị trên người Tề Điềm, trên người Tề Điềm lúc nào có một loại mùi thơm tương tự Tiểu Mễ, chỉ có rất gần mới có thể ngửi thấy được.
22 CHƯƠNG 22
Edit: Tieumanulk
Trích
“Nếu huynh đã cho rằng y không cùng cấp bậc với đám nam sủng phi tần kia thì nên hiểu những trân bảo này không thể giữ được y, hoàng huynh mất muôn vàn tâm tư y lại không chút cảm động, không phải y vô tâm mà chỉ vì tâm tư của huynh dùng sai chỗ rồi.
23 CHƯƠNG 23
Edit: Tieumanulk
Trích:
Dằng dặc một hồi Tề Điềm mới mở mắt, hai mắt tựa như hai loan thanh tuyền lẳng lặng chảy xuôi nhường đường cho người đi qua, khiến người ta không nhịn được nghỉ chân lưu luyến, khom lưng vốc một ngụm nước làm mát cổ họng.
24 CHƯƠNG 24
Edit: Tieumanulk
Trích
Hoàng đế biết Tề Điềm là người rất xấu hổ, tính tình lại kêu ngạo nên chưa bao giờ yêu cầu y khẩu thị, đôi khi cũng chỉ hống hoặc lừa gạt dụ dỗ nhưng chẳng bao giờ đến bước cuối cùng.
25 CHƯƠNG 25
Edit: Tieumanulk
Trích
Qua mấy ngày sau, con trai trưởng tướng quân Tề Quát _Tề Ba vì bất hòa ngôn ngữ cùng nhi tử Binh bộ Thượng thư mà xảy ra ẩu đả rốt cuộc đánh chết con nhà người ta, chúng thần xin bệ hạ luận tội xử trí.
26 CHƯƠNG 26
Edit:Tieumanulk
Trích
“Tề Điềm, trái tim của ngươi làm sao mà sống vậy! Hắn là ca ca ruột của ngươi đấy!”
Tề Điềm bị đá ngã trên mặt đất, ngực bị nước trà thấm ướt một mảnh, khóe miệng lại nhếch lên nụ cười tàn khốc, giọng khàn khàn sắc lạnh: “Tại sao phải cứu hắn! Hạ nhân đem Hoàng Hoàng dìm chết là do hắn sai đến, ta cùng muội muội cũng bị hắn đẩy xuống nước.
27 CHƯƠNG 27
Edit: Tieumanulk
Trích:
“Bệ hạ!” Khóe miệng Tề Quát câu khởi nụ cười thê lương: “Không nên cố gắng đi tìm y làm gì, mẫu thân y vì cứu y mà chết, y sẽ không trở về.
28 CHƯƠNG 28
Edit: Tieumanulk
Trích
Hoàng đế nở nụ cười sầu thảm, lẩm bẩm mở miệng: “Buông tha cho y? Tề Quát xin trẫm buông tha con ông ta, Phụng An cầu trẫm cho y đi, hôm nay Thái Phó cũng nói như vậy.
29 CHƯƠNG 29
Edit: Tieumanulk
Trích
“Ta nhân lúc nửa đêm theo thông đạo trên giường leo ra ngoài, sau đó nằm dưới mặt quan tài mẫu thân ra phủ. ” Tề Điềm giọng đột nhiên kích động cất cao, gằng lên: “Ngài biết không! Ta cùng thi thể mẫu thân được khiêng ra phủ ! Ngày đưa tang, người khiêng quan tài đi một bước, ta ở bên trong điên một phần, chặn đường đi có tất cả sáu ngàn ba trăm năm sáu bước, bệ hạ! Mỗi khi màn đêm buông xuống, nỗi hận trong lòng ta đối với ngài lại tăng thêm một phần!”
Hai ngày hai đêm cấp tốc lên đường, mỗi lần đến trạm dịch đều đổi một con ngựa mới bảo đảm lộ trình rốt cục sáng sớm ngày thứ ba đến được Thương Châu quận.
30 CHƯƠNG 30
Edit: Tieumanulk
Trích
“Có ta?” Tề Điềm giọng the thé rét buốt lại bí mật mang theo gai nói: ” Trong lòng mẫu thân của ta có ta, trong lòng tiểu Đào có ta,trong lòng Phụng An có ta,duy nhất một người không có là ngài đấy,bệ hạ.
31 CHƯƠNG 31
Edit: Tieumanulk
Trích
Hoàng đế vươn tay, một mảnh lại một mảnh bông tuyết rơi vào lòng bàn tay rồi lập tức tan chảy thành bọt nước. Chỉ còn lại thân ảnh tôn quý đứng trong bầu trời bão tuyết, lẻ loi hiu quạnh.
32 CHƯƠNG 32
Edit: Tieumanulk
Ngoài điện nước đóng thành băng, mặt trên còn đọng lại những bông tuyết của đêm qua, dưới mái hiên từng giọt nước mưa trong suốt rũ xuống cũng bị kết thành băng.
33 CHƯƠNG 33
Edit:Tieumanulk
P. S: Vâng *tiểu thụ* đã trở lại và đáng yêu hơn xưa ^0^
Trích
“Không!Nhất định là Tề Điềm, Tề Điềm đã trở lại!” Hoàng đế đột nhiên lên tiếng khẳng định.
34 CHƯƠNG 34
Edit: Tieumanulk
Một lát sau, Phụng An đi vào : “Bệ hạ, Ngô Tang được Tống Thư đưa đi rồi ạ. ”Dứt lời, Phụng An đưa mắt nhìn hoàng đế thất vọng cau mày, do dự một lát lại nói: “Lão nô còn nghe Ngô Tang nói ngày mai sẽ trở về Tây Dương.
35 CHƯƠNG 35
Edit: Tieumanulk
Khi Phụng An đi vào vừa vặn nhìn thấy hoàng đế xuất thần ngồi trên ghế gập, trên người mặc hoa phục tôn quý, bóng người lại vô cùng cô đơn.
36 CHƯƠNG 36
Edit: Tieumanulk
Ngô Tang từ ngày nhận được thánh chỉ cùng chính thức nhậm chức còn một khoảng thời gian.
Trong khoảng thời gian này chủ yếu dùng để dạy các tiến sĩ mới nhậm chức lễ nghĩ quy tắc trong cung, giáo thụ trên căn bản chỉ tới hướng dẫn sơ qua cách làm việc.
37 CHƯƠNG 37
Edit: Tieumanulk
Khi quân đích thực là tội lớn nhưng hoàng đế vừa nghe không liên quan đến chuyện từ quan, tâm cũng thả lỏng, nói : “Ngươi nói đi.
38 CHƯƠNG 38
Edit: Tieumanulk
Ngày thứ hai, Ngô Tang đang ngồi trong phòng dành riêng môn hạ tỉnh chờ tấu chương dâng đến, lúc đó vừa vặn Trung Thị đi đến báo cho Ngô Tang công việc khác đồng thời thỉnh cầu y không cần tự mình ngồi đây, tấu chương cứ để cho thị quan nhận nhận thay.
39 CHƯƠNG 39
Edit: Tieumanulk
Đại Lý Tự âm u ẩm ướt, gió lạnh thấu xương. Thiểu Khanh Đại Lý Tự_ Trương Tranh khom lưng dẫn một người đến trước cửa ngục, mở ra ổ khóa, sau đó nhanh chóng thối lui.
40 CHƯƠNG 40
Edit: Tieumanulk
“Thế nào, người đâu rồi?” Hoàng đế nhìn thấy Tiểu Ngũ Tử trở lại liền vội vàng hỏi.
Tiểu Ngũ Tử sải bước nhanh đến trước mặt hoàng đế, cung kính đáp: “Bệ hạ, Ngô Thị Lang nói muốn đích thân đến nhà Lão thị lang Thủy Mạc Vân một chuyến rồi đến cảm tạ bệ hạ.