1 CHƯƠNG 1
Edit+Beta:Tieumanulk
Gió phần phật,lật lên tay áo bào hoàng sắc. Trên vách đá người nọ rõràng đối mặt với hắn nhưng phảng phất như tranh sơn thủy mơ mơ hồhồ.
2 CHƯƠNG 2
Edit:Tieumanulk
Hoàng đế dù bận vẫn ung dung nhìn người trước mắt quỳ xuống thỉnh an. Thanh âm không dễ nghe chút nào,không rõ ràng giòn tan,không dịu dàng còn có chút khàn khàn.
3 CHƯƠNG 3
Tề Điềm lúc thì cảm giác bản thân tỉnh táo chung quanh tiếng động nhỏ cỡ nào cũng nghe rõ mồn một chỉ là thân thể lại không thể động. Lúc thì lại như có một hắc động hút lấy y kéo tuột xuống,đôi khi thân thể lạnh buốt chốc chốc lại nóng rần cả lên.
4 CHƯƠNG 4
EDIT: TIEUMANULK
Khi hoàng đế chuẩn bị qua bên kia vừa vặn Tề Điềm đang uống rượu.
Rượu này đương nhiên không phải rượu mừng dùng trong yến hội mà là rượu thuốc Tông thái y.
5 CHƯƠNG 5
P. S:Rốt cuộc em nó bị thị tẩm nhưng lại bắt đầu *ghi hận* vì em nó hận dai lắm nghen ^_^
Tiểu Chuẩn Tử một đường chạy thẳng trong phòng.
6 CHƯƠNG 6
Edit:Tieumanulk
Trích
Tề Điềm ý thức bắt đầu tan rả như đang trên một chiếc thuyền lớn,theo sóng đánh tới chao đảo lắc lư,một khắc trước được đưa tận lên trời,sau một khắc lại bị đánh xuống đáy biển.
7 CHƯƠNG 7
Edit+Beta:Tieumanulk
Trích:
Hoàng đế quét qua Tề Điềm một cái,khuôn mặt đờ đẫn trước mặt xuất hiện mong chờ,bàn tay nắm góc áo hắn run rẩy chứng tỏ y đang kích động.
8 CHƯƠNG 8
Edit:Tieumanulk
Hoàng đế thấy y mới sáng sớm đã không chừa mặt mũi cho mình trong lòng nổi giận lại không muốn vào lúc này phát tác lên y,bèn kéo y hướng phía bàn ăn nói: “Theo trẫm dùng bữa.
9 CHƯƠNG 9:XUẤT CUNG DU NGOẠN
Edit:Tieumanulk
Trích:
Hoàng đế còn đắm chìm trong dư âm không đợi Tề Điềm nói xong đã một cước đạp người xuống giường,giận giữ gầm lên: “Trẫm không cho phép đi,không cho phép nhắc lại chuyện này.
10 CHƯƠNG 10
Edit:Tieumanulk
Hằng ngày nơi đây đúng giờ tuất đóng cửa nhưng hôm nay là lễ hội hoa đăng mới miễn cưỡng cho phép kéo dài đến giờ hợi. Thời điểm hoàng đế đến vừa vặn qua khỏi giờ tuất một chút,trên chợ rất náo nhiệt ầm ĩ,hỉnh thoảng có mấy tiểu hài tử cầm lấy mứt quả đông lạnh,xách một đèn hoa đăng chạy qua,bỏ lại một chuỗi tiếng cường cùng tiếng quát tháo của người lớn.
11 CHƯƠNG 11:BÁI PHỎNG PHỦ TƯỚNG QUÂN
Edit:Tieumanulk
“Tam ca,đây là nam sủng huynh mới của huynh?” Bỗng dưng có người từ sau chạy đến kỳ quái hỏi.
Người lần đầu gặp gỡ Lục vương sẽ bị vẻ ngoài tuấn dật như ngọc,phong thần rạng ngời thuyết phục,Tề Điềm cũng không ngoại lệ,không nhịn được nhìn nhiều mấy lần.
12 CHƯƠNG 12
Edit:Tieumanulk
Xe ngựa đánh vòng cung,bánh xe liền chuyển sang hướng phải. TềĐiềm đầu vẫn dò tìm bên ngoài rốt cuộc rút về bên trong xe.
13 CHƯƠNG 13
Edit:Tieumanulk
Trời gần chuyển tối,Phụng An theo thường lệ bưng bài tử cho hoàng đế lật. Hoàng đế gần đây ngày ngày đều cùng Tề Điềm bên nhau,đã có một khoảng thời gian không lật bài tử.
14 CHƯƠNG 14
Edit:Tieumanulk
“Vạn toàn dựa theo thói quen bệ hạ yêu thích tới dạy ngươi,là ngươi nhiều lần ngỗ nghịch không chịu đi vào khuôn khổ,ngươi thân là nam sủng hành sự lại quái đản,cho nên.
15 CHƯƠNG 15
Edit:Tieumanulk
P. S:Sóng gió bắt đầu kéo đến…đi sai một bước hối hận về sau TT_TT
Rốt cục bò đến dưới chân hoàng đế,Tề Điềm dùng hết sức kéo chéo áo hoàng đế,sắc mặt tái nhợt kinh người,lông mi chỉ có run rẩy,miệng mở lớn nói: “Tề Điềm biết sai rồi.
16 CHƯƠNG 16
Edit:Tieumanulk
Trích:
Tông Bạc Minh hoảng sợ nói: “Bệ hạ,sợ y đang nói sảng!”
Nói sảng một cách nói tương đối uyển chuyển trong cungđình còn dân gian thì gọi nó thất tâm phong nghĩa làđiên.
17 CHƯƠNG 17
Edit:Tieumanulk
Trích:
“Bệ hạ,kim châm. . . . . . là nô tài tìm đến cho công tử. . . . . . công tử lúc ấy chỉ nói tay bị thương sẽ không cần chịu giáo tập,là nô tài ngu cứ cho rằng giống lần trước làm châm hình sẽ tránh được giáo tập,khi đó công tử cả đêm nằm ác mộng mê sảng,có khi cả đêm cũng không ngủ.
18 CHƯƠNG 18
Edit:Tieumanulk
P. S:Bị chặn vào WP nửa tháng, giờ đã vào được TMN sẽ post đều cho đến End bộ này nhé ^_^
Tề Điềm chuyển đến Đông Noãn Các được tiến hành ngay đêm đó.
19 CHƯƠNG 19
Edit:Tieumanulk
Trích:
“Gọi trẫm! Tề Điềm. ”
Phía dưới Tề Điềm đã bắt đầu ô ô nức nở như cừu con rơi vào hổ khẩu, dưới bàn tay hoàng đế run rầy không ngừng.
20 CHƯƠNG 20
Edit: Tieumanulk
Trích
Không nhớ rõ lần thứ mấy Tề Điềm bị ngâm dưới nước kéo lên, chỉ nhớ rõ giọng nói máy móc như bị rút đi hồn phách chết lặng nhận sai.