201 Mộc Độn – Thụ Phược Vĩnh Táng!Phượng Sương Nghi máy động trong lòng, nhanh chóng né sang một bên, từ vị trí mà nàng vừa đứng, dây leo thoáng chốc đã vươn lên tua tủa, xoắn chặt vào nhau thành một đám.
202 Xoa xoa ngực, nhanh chóng xóa bỏ hiệu quả xấu sau khi sử dụng Thiên chi chú ấn, Lâm Hàn lại cười hì hì vẫy tay với hai mẹ con Tuyết Thiên Lăng, như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
203 Vốn trong lòng còn có nghi ngờ, Lâm Tuyệt vẫn cố kiềm chế nỗi kích động lại. Nhưng khi thực sự nhìn thấy Lâm Hàn bằng xương bằng thịt, khỏe mạnh đứng trước mặt mình, hắn cũng không thể kiềm chế được nữa, sự vui mừng khôn xiết, cảm giác kinh hỷ tuôn trào,.
204 Quá trình sau đó, là cả một đoạn thời gian thú tội của Lâm Hàn, kể chuyện từ khi mới bắt đầu quen biết Tuyết Thiên Lăng, cho đến khi chia cách, biết được thân phận của nàng,.
205 Trong phòng Lâm Hàn. Tuyết Thiên Lăng nhẹ nhàng đặt hắn xuống, bất đắc dĩ nói:- Được rồi, chàng còn định giả vờ đến lúc nào? Người đã đi hết rồi kìa. Lâm Hàn lúc này cũng vờ vờ vịt vịt, ra vẻ lơ mơ tỉnh lại, miệng phả ra một câu rất cần ăn đòn:- Ơ.
206 Lâm Hàn vò đầu bứt tai, cuối cùng cũng coi như cái khó ló cái khôn. Theo một đại thánh tán gái nào đó, khi mà một người con gái chơi chiến tranh lạnh, cách tốt nhất để công phá là tấn công nàng từ hai mặt, một là thứ mà nàng thích, và thứ hai là nhược điểm của nàng.
207 - Là cách gì?Lâm Hàn nắm chặt tay Lê Ân Tĩnh, mừng rỡ hỏi. Nào ngờ cô nàng kia lại gạt phắt tay hắn ra, cười nhạo hắn hai cái:- Sao tôi phải nói với cậu?Éc.
208 Một buổi hẹn hò đơn giản, lãng mạn, bình yên. Hai người ngồi đối diện, uống với nhau vài ly rượu, ăn chút đồ thưởng thức phong cách phương Tây. Cùng ngắm sao trời, nói chuyện nhân sinh, kể ra những chuyện chưa từng kể.
209 - Ta sẽ không rời đi!Tuyết Thiên Lăng lắc đầu:-Mặc dù sự thực là ta không ở bên chàng nhiều bằng cô, nhưng ta hiểu con người chàng. Chàng mất bảy năm tìm ta, nếu ta rời đi, chàng sẽ rất buồn, sẽ khổ sở, tâm tình không vui! Nếu ảnh hưởng đến việc tu luyện của chàng, ta cũng không biết phải làm thế nào.
210 - Ngươi muốn gì?Tuyết Thiên Lăng lạnh lùng hỏi. Hồi chiều vì thời gian quá ngắn, lại có mặt Lâm Hàn và Lâm Băng ở đó, hai người không tiện bùng nổ xung đột, dứt khoát hẹn nhau nửa đêm đến nơi hoang vắng này gặp mặt.
211 Pháp Thần đấu với Võ Thần. Đây là một trận đấu kinh điển, mặc dù trong quá khứ cũng từng diễn ra không ít, nhưng so với chiều dài lịch sử của đại lục Ma Võ, số trận chiến như vậy cũng chỉ là kim dưới đáy bể mà thôi.
212 Thuấn thân thuật!Lâm Hàn cuống lên, tốc độ bộc phát còn nhanh hơn bình thường vài lần, tại chỗ chỉ còn lại một vệt tàn ảnh, còn chân thân không biết từ bao giờ đã xuất hiện chính giữa hai người phụ nữ.
213 Hai ngày sau. Quần đảo Địa Nghĩ. Quần đảo này nằm ở vị trí khá đặc biệt, là khoảng giao giới giữa Thần Tướng Chiến Quốc và Công Hội Ma Pháp, thuộc địa giới của một nước nhỏ là Công quốc ZiA, một công quốc vừa tôn sùng ma pháp, vừa tôn sùng chiến tranh, phục vụ và quy thuận cả hai bên, cũng là một trong những cầu nối giữa hai thế lực hàng đầu đại lục này.
214 - Trời ơi là trời! Quảng đại ca, Quảng đại gia, anh Quảng, ông Quảng! Cho tiểu nhân xin ngài có được không? Cậu muốn giết chết tôi hay sao?Vừa bước tới cửa quán, Lâm Hàn đã ngạc nhiên với tiếng cầu xin phát ra từ bên trong.
215 Yaaaa…Thiếu nữ hét lớn một tiếng, một cước tàn bạo đá lên đầu Quảng đại ca, khiến lão Bình ngồi kia cũng rùng mình một cái, thoáng chốc đã sợ hãi chui xuống gầm bàn run lập cập.
216 -Người em đợi đã đến rồi kìa, có ra tiếp bọn chúng hay không?Lâm Hàn lười biếng tựa vào ghế, lạnh nhạt nói với Lan Hồng Tuệ. Nghe được lời nhắc nhở của hắn, Lan Hồng Tuệ cũng đã cảm nhận được tình hình không đúng.
217 Bên ngoài. Tình hình lúc này đã căng thẳng hơn bao giờ hết. Lan Hồng Tuệ hít sâu một hơi, nàng đã quyết định sẽ dùng sức mạnh tuyệt đối nghiền bọn trước mắt này ra bã.
218 Đứng trước bờ biển, Lan Hồng Tuệ hít thở từng hơi thật sâu, cố nén kích động trong lòng, an tĩnh chờ đợi người sắp tới. Một thân ảnh mờ mịt đang di chuyển với tốc độ cực nhanh, từng bước từng bước lao đi trên mặt biển, giống một mũi tên xé gió bén nhọn chẻ đôi mặt nước rộng lớn này ra vậy.
219 Nước, là một thứ nguyên tố vốn dĩ không được đánh giá cao về mặt công kích. Nhưng một khi đã làm được đến tận cùng, thủy độn cũng là một loại độn thuật cực kỳ đáng sợ.
220 Triều khổng tước, một chiêu mang theo khí thế kinh hồn, sức hủy diệt trên diện rộng sánh ngang với nhẫn thuật, nhưng trên thực tế, nó lại là thể thuật, thể thuật cực kỳ thuần túy.