221 Đã nhận ra Lâm Hàn chính là kẻ năm năm trước bị mình một chiêu trọng thương, Tống Huyền Ly thản nhiên gật đầu:- Ta nhận ra ngươi! Năm năm trước ngươi là bại tướng dưới một chiêu của ta!Lời nói thản nhiên, cực kỳ ngạo mạn, giống như không để Lâm Hàn trong mắt, nhưng Lâm Hàn vốn dĩ đã cực kỳ đề phòng nàng, lại thêm ưu thế của Byakugan, hắn có thể nhìn rõ một tay giấu trong ống áo của Tống Huyền Ly đã âm thầm sẵn sàng xuất chiêu bất cứ lúc nào.
222 - Ồ!Cảm thấy nói chuyện cũng đã đủ, Lâm Hàn dứt khoát bày tỏ quan điểm:- Vậy bây giờ ta muốn mang học trò đi. Những kẻ học lỏm kia, sớm muộn ta cũng sẽ quét sạch bọn chúng.
223 Bản thân Lâm Hàn cũng biết, nếu đánh về lâu về dài, hắn chắc chắn là người thắng, ưu thế về thể lực của tộc Senju là tuyệt đối, việc đó không phải nghi ngờ.
224 Lối suy nghĩ của Lâm Hàn xoay chuyển, hắn bắt đầu ngờ ngợ nhận ra được cách khắc địch chế thắng đơn giản mà hiệu quả nhất. Không cần sử dụng sức mạnh bá tuyệt của Mộc Độn cũng có thể chiến thắng!Trên không trung, Tống Huyền Ly lạnh lùng nở một nụ cười, ống tay áo phất lên, một lớp bụi mờ màu hồng phấn đầy mơ mộng chợt phiêu tán, bao phủ toàn bộ không gian, đang theo trọng lực mà trầm xuống, biến cả mặt đất thành một màu hồng thơ mộng.
225 Khục khục khục. . . Một thân ảnh chật vật nổi lên trên mặt nước, khó khăn lắm mới bò được vào bờ. Bộ đồ lụa tím mỏng manh trên người nàng giờ đã ướt đẫm, không ít chỗ bị xung lực kinh khủng khiến cho rách toạc, để lộ ra lớp giáp bạc bên trong cũng đang chịu tổn thương trầm trọng.
226 Vừa bước xuống thuyền, Lâm Hàn đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc tiến tới. Vẫn bộ ma pháp bào trắng muốt như quang minh, vẫn dung mạo tuấn lãng đậm chất tây phương, vẫn một thần thái tự tin đầy phong độ.
227 Gary nghe đến đây đột nhiên trầm mặc, suy nghĩ rất kỹ rồi mới hỏi lại:- Anh cần thứ này làm gì?Sắc mặt hắn cực kỳ nghiêm túc, giống như chuyện này là một điều cực kỳ cấm kỵ vậy.
228 Ngày hôm sau. Lâm Hàn mòn mỏi chờ đợi suốt một đêm, cuối cùng cũng đợi được Gary trở về. Nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của hắn, Lâm Hàn đúng là giật mình một cái, mặc dù cũng có tự tin nhất định, nhưng tỷ lệ thất bại trong chuyện này cũng cao lắm chứ.
229 Ba ngày sau. Một tia chớp lóe lên, thân ảnh Lâm Hàn đã xuất hiện trong căn phòng được Gary bố trí. Lông mày hắn cau lại, có chút sầu mi khổ kiểm ngồi xuống, một tay chống xuống bàn vò vò trán.
230 Công quốc Phong Thủy Tượng. Thị trấn Nam Xuyên – Tỉnh Trường Xuyên. Đây là một thị trấn tầm trung trong công quốc Phong Thủy Tượng, nổi tiếng với hai điều, một là các học trò tài hoa đầy tinh thần hiếu học, hai là các nữ tử yểu điệu nhu mì tràn ngập khí tức sông nước.
231 Lại đến thêm một người!Cũng là một trong ba người đã bám theo nữ tử, lần này là tên nhìn nàng với ánh mắt si mê, nhưng không mang theo ác ý. Nhìn hắn, hoàn toàn trái ngược với công tử một sắc phục quý tộc kia, trên người chỉ có một bộ pháp bào màu lục nhạt, nhìn qua có mấy phần đơn bạc, trên ngực có ấn chiếc huy chương pháp trượng bốn chân khá là chói mắt.
232 Rầm!Hai bên còn đang tranh đấu kịch liệt, những âm thanh chiến đấu chát chúa, tiếng gió nổi mây tuôn cuốn lên những cơn lốc hùng hồn, những “quý khách” trong quán lúc này cũng đều biết điều lẩn mất tiêu, chỉ có hai mẹ con nữ tử kia vẫn ở đó không rời.
233 Một tuần sau. Biệt thự của Trần Trấn Xuyên. Một bé gái miệt mài khổ luyện, sử dụng tinh thần lực yếu ớt của mình học theo đám ma pháp chú ngữ đầy huyền diệu trong sách, cố gắng cảm nhận và điều động từng chút pháp tắc không gian trong trời đất.
234 Hiện tại, Lâm Hàn có một thứ cực kỳ nghịch thiên trong tay, nhưng lại không biết triệt để mà tận dụng, rất nhiều lúc, hắn còn quên béng mất sự tồn tại của thứ này.
235 Aaaa…Trong lúc Henry còn đang đứng chết trân, cảnh tượng trước mắt đột nhiên trở nên sáng ngời, hắn không vô thức nhắm chặt mắt lại, nhưng dường như vẫn không thể ngăn cản thứ ánh sáng bá đạo kia truyền tới, như muốn chọc mù hai mắt của hắn vậy.
236 Mấy ngày sau đó. Lâm Hàn đần độn vô vị ở lại đảo Bạch Tượng thêm vài ngày, dạo chơi những đường phố tràn ngập chất quý tộc phương Tây, vừa có cái gì đó cổ kính, nhưng lại không ít phần phóng khoáng hiện đại nơi đây nó có cái nét gì đó khá giống với Venice của Italy, hoặc là Paris của Pháp vào cái thời phục hưng cận đại.
237 - Nhóc con, sao trước đây cha không biết con còn có sở thích lợi hại vậy nhỉ?Lâm Hàn vừa tra hỏi, vừa nghiến răng nghiến lợi, cực kỳ dữ tợn nhéo hai má Lâm Băng, vần qua vần lại khiến khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn của nàng biến ra đủ loại hình dáng.
238 Trong không gian trạch viện của Lâm gia. Một khu vườn thuốc rộng bạt ngàn, khắp nơi hoặc xanh ngắt, hoặc hoa nở đỏ xanh vàng tím, hoặc chỉ có lác đác vài cọng cây, chính giữa những ô đất hình chữ điền, có một cái đình nghỉ mát nho nhỏ, nhìn qua cũng có mấy phần đơn bạc giữa cái không gian rộng lớn này.
239 Thời gian nhanh chóng trôi qua, mấy ngày này, Lâm Hàn cố gắng hết sức bồi tiếp con gái, rồi lại chạy qua chạy lại giữa Tuyết Thiên Lăng và Lê Ân Tĩnh.
240 Trước khi đến đây, Lâm Hàn cũng đã có được tình báo đầy đủ về hộ sơn đại trận của Võ Đạo Môn. Mặc dù đây là một trận pháp cực kỳ lợi hại, nhưng cũng không thoát ra khỏi phạm vi các quy tắc của đạo gia.