521 Cuộc nói chuyện giữa Mười Một và Thủy Nhu kết thúc rất nhanh, vì Âu Dương Lâm đã đến thay ca cho nàng. Mùi khó ngửi kia thực khiến Thủy Nhu khó mà chịu nổi, sau khi đưa xiên thịt cho Âu Dương Lâm nàng bèn vội vã chạy đi.
522 "A!. . . " Một tiếng kêu chói tai không biết vang lên từ đâu, hệt như tiếng ác quỷ gào khóc bên tai vậy. Thủy Nhu và Âu Dương Lâm đồng thời nhảy bật dậy, cùng rút dao ra đưa lên trước người, vô cùng cẩn thận nhìn quanh bốn phía.
523 Với một số thứ trong truyền thuyết như cương thi, đất dưỡng thi thì vẫn có rất nhiều điều không thể dùng khoa học hiện đại để giải thích được, chẳng hạn như thuật Giáng đầu, hay như một người đã chết rất lâu tại sao vẫn có thể hành động bình thường như người sống?Bên đống lửa, bốn người Âu Dương Lâm, Thủy Nhu, Bạch Quản và Khang Hữu Nghiệp ngồi cùng nhau, có thể là vì vừa rồi sợ hãi quá độ, lúc này Khang Hữu Nghiệp vẫn run lẩy bẩy, hai tay co quắp trước ngực, bộ dạng như đang rất lạnh.
524 Nữ nhân áo trắng vừa đá trượt liền lập tức không do dự nhảy bật lên, chạy trốn với cái cổ ngoẹo hẳn sang một bên. Mười Một vung tay ném con dao quân dụng cuối cùng vào vị trí tâm tạng nữ nhân áo trắng, con dao cắm sâu vào thân thể ả, thế nhưng ả cũng chỉ loạng choạng vài bước rồi lại chạy như bay và mất hút trong rừng tối.
525 Bị nữ nhân thù hận là một loại phiền phức, bị một nữ nhân vừa xinh đẹp vừa hẹp hòi thù hận lại càng phiền phức hơn. Mười Một chưa từng sợ phiền phức, nhưng tất nhiên cũng không muốn tự tìm thêm phiền phức.
526 Bởi vì Âu Dương Nguyệt Nhi, bởi vì Âu Dương Ninh là em của nàng. Bởi vì nếu Âu Dương Ninh chết, nàng nhất định sẽ rất đau lòng. Mười Một có thể giết hết người trong thiên hạ, có thể đấu đá sống chết với những tổ chức khổng lồ, có thể phản bội Long Quốc, trở mặt với Long Hồn, có thể vì một lời hứa nhỏ nhoi mà đồng quy vu tận với Trần gia.
527 "Keng keng!" Mấy đồng tiền cũ kỹ từ trong một chiếc mai rùa rỗng rơi xuống, lăn vài vòng sau đó mới từ từ nằm xuống. Vấn Thiên chú mắt vào vị trí mấy đồng tiền rơi xuống, nhíu mày lẩm bẩm nói: "Sơ cửu, thượng cửu, thượng lục.
528 Thiếu phụ không nén được hỏi: "Nếu đã như thế, vì sao lúc trước ở Vệ Thiên Phong anh còn thả hắn đi?""Anh thả hắn đi là vì anh biết chuyện căn cứ Phượng tổ bị người tập kích không liên can tới hắn, hơn nữa anh cũng hy vọng trong tương lai hắn có thể toàn tâm toàn ý ở lại Long Hồn.
529 "Anh đấy, cả ngày than ngắn thở dài như vậy cũng sớm thành lão già thôi. " Thiếu phụ nói. Vấn Thiên bật cười khanh khách: "Anh vốn dĩ đã là lão già gần đất xa trời rồi.
530 Phan Hiểu Kiều và Trương Hoàng cũng đã tỉnh lại, Trương Hoàng vẻ mặt căng thẳng ngồi ở đó, có chút như mất hồn. Phan Hiểu Kiều thì mặt không chút huyết sắc, tiếng thét chói tai vừa rồi chính là do nàng ta phát ra.
531 Mười Một nhíu mày, căn cứ theo lời Thủy Nhu nói, cánh tay đó vừa vứt vào trong lửa chỉ vài phút đã cháy thành tro. Theo lẽ thường thì điều này không có khả năng, cho dù là hỏa thiêu người vào trong lò thiêu ở nhiệt độ cao thì cùng lắm cũng chỉ thiêu sạch máu thịt, xương cốt vẫn còn lại, chỉ có lấy xương cốt ra ngoài nghiền nát mới thể cho vào hũ tro cốt.
532 Mười Một biết nàng nói chính là đồng hồ Long Hồn phân cho, có thứ ấy mọi lúc mọi nơi đều có thể liên lạc với căn cứ Long Hồn. Thực ra hắn sớm đã biết nghĩ đến chiếc đồng hồ đó rồi, chỉ là hắn vốn dĩ không định liên hệ với Long Hồn.
533 "Còn có một việc. " Thủy Nhu nhỏ giọng nói: "Tổ phó bảo tôi nói cho anh biết. ""Chính là Mệnh Vận Mười Ba và còn có những thủ hạ của hắn, vốn dĩ họ vẫn luôn trong giám sát của chúng ta, nhưng ngay vào hai ngày trước chúng đột nhiên biến mất ngay trước mắt chúng ta, làm thế nào cũng không tìm được.
534 Âu Dương Lâm ngồi một bên câu được câu không tán gẫu với Bạch Quản, trông dáng vẻ hắn cũng biết tâm tư hắn không đặt vào cuộc trò chuyện. Thỉnh thoảng hắn lại lén lút ngó Thủy Nhu, trên gương mặt vẫn còn đang đỏ ửng.
535 Mười Một dùng đất lấp lại cho tắt hẳn đống lửa để sưởi đêm qua, sau đó mới tiếp tục cùng mọi người tiến sâu vào rừng rậm. Thủy Nhu không hề tiết lộ cho mọi người biết hôm nay có thể sẽ có viện trợ, cho nên tất cả chỉ có một con đường là một lòng đi theo Mười Một.
536 Ngọn núi kia nhìn thì như là đã ở gần ngay trước mặt nhưng để đi được lên đó cũng phải mất ít nhất là nửa giờ nữa trong khi trời đã hoàn toàn tối mịt.
537 Khuôn mặt lềnh bềnh dưới nước đó trắng bệnh không còn một chút khí huyết, mắt trợn trừng đỏ như máu đang trừng trừng nhìn Âu Dương Lâm. Nhìn thấy sự việc đáng sợ như thế này ngay cả Âu Dương Lâm người luôn có tâm chí kiên định mà không khỏi run lên, khó trách mấy người Âu Dương Nguyệt Nhi sợ đến kinh hãi, thất sắc.
538 Cùng lúc đó, cách mấy km ở bên ngoài đầm lầy,Mười Một đang ở đây lấy cỏ diệt trùng. Đến tận bây giờ hắn cũng chưa hiểu tại sao loại muỗi máu đó chỉ sinh sống trong rừng nhiệt đới lại xuất hiện ở nơi này.
539 Khi đến chỗ nghỉ ngơi, bọn Âu Dương Lâm đã nhóm lên một đống lửa lớn, mọi người tụ tập ở nơi gần đống lửa nhất. Thấy Mười Một khiêng con lợn rừng trở về, Bạch Quản và Âu Dương Lâm đều lộ ra vẻ khó mà tin nổi.
540 "Lâu lắm rồi không gặp, Mười Một. Thật vui vì được gặp ngươi trong tình huống này. " Trong camera, Lục Đạo nói với vẻ nghịch ngợm: "Nhân dịp này chúng ta tiếp tục trận đấu còn dang dở lần trước đi?"Mười Một bực mình không muốn dây dưa cùng hắn, nhìn về phía Mười Ba hỏi: "Căn cứ này đã bị các ngươi chiếm lĩnh ư?"Giọng nói của Lục Đạo vang lên trong loa: "Vấn đề này lát nữa ta sẽ giải thích với ngươi, bây giờ thì hãy đi thăm thú một chút, căn cứ ngầm siêu cấp này tuyệt đối có thể khiến cho ngươi suốt đời khó mà quên nổi.